Chap 50

370 31 3
                                    


Jiyeon lái xe đưa Hyomin đến một nơi, Hyomin dựa ở trên lan can tầng cao nhất, nhắm mắt lại, hít thở thật sâu, bộ dáng yêu kiều.

Jiyeon tựa ở bên cạnh cô, hút một điếu thuốc. Hyomin bỗng nhiên quay đâu, "Cho tôi một điếu!"

Jiyeon nheo mắt.

Lấy túp thuốc rút một điếu cho cô.

Muốn tìm bật lửa giúp cô châm, đột nhiên lại bị cô ôm lấy cổ.

Cô tiến lại gần, ôm cổ, hai mắt nhìn hắn sáng ngời, miệng ngậm thuốc khẽ cọ vào điếu thuốc trên miệng hắn.

Jiyeon lại nheo mắt.

Ngay sau đó, hai tay bất giác đặt lên eo cô, giữ lấy thân thể cô đang hơi lay động, miệng hít một hơi, khói lửa đầu điếu thuốc lại rực hồng, đem điếu thuốc của cô bén lửa.

Cô buông hắn ra, lại tựa ở lan can.

Vòng eo mượt mà trên tay hắn tuột đi, bàn tay rất nhanh nắm thành quyền, lòng bàn tay vẫn lưu một hương vị buồn bã.

Hyomin híp mắt hút thuốc trong làn khói mỏng manh.

Khi Jiyeon nhìn cô, cảm giác xúc động không hiểu nổi trước đây lại dội lên.

Yết hầu hắn chao đảo mảnh mẽ, khẽ nuốt nước miếng.

Hắn nhìn cô trêu tức nói: "Đánh nhau, chơi bài, hút thuốc, em cũng sắp ngũ độc câu toàn(1)!" Hắn nhìn cô, gióng nói ám muội, "Sunyoung, thật độc đáo a!"

Hyomin nhìn hắn tươi cười, "Tôi có độc đến mức nào cũng không đọc bằng một người đàn ông thay lòng đổi dạ!" Cô hừ lạnh một tiếng, "Cả mộ địa của vợ đều muốn quật lên, anh nói xem đàn ông như vậy tâm địa có độc hay không?" Khẽ nhả một ngụm khói, cách một tầng mông lung cô bỗng nhiên nhẹ nhàng hỏi hắn: "Anh về sau có thể hay không tùy tiện động đến mộ vợ mình!"

Hắn khẽ cười: "Tùy tiện động đến, đương nhiên sẽ không. Có kế hoạch động đến, có lẽ có khả năng."

Sương khói tan đi, Hyomin mới thấy rõ vẻ mặt hắn.

Thanh sắc không động.

Cô nhìn hắn, ánh mắt khẽ rung, bộ dáng vô tội hỏi: "Mẹ của mẹ tôi ở khu đất anh muốn khai phá!"

Ánh mắt cô trong suốt, Jiyeon khẽ động lòng.

Hút thuốc, cười, nhìn hắn mà như không nhìn.

Cô lại đùa giỡn quyến rũ hắn!

Không thể nhận ra hắn nhăn mặt, cười khẽ trả lời cô: "Ân, tôi biết!"

Hyomin đối với hắn nhếch môi, như không để ý hỏi: "Là sáng nay mới biết sao?"

●︶3︶●

Sáng nay, Jiyeon cũng không hề biết mộ của mẹ Hyomin ở trên lưng chừng núi kia. Park Jinwoo nói muốn cùng hắn khai phá lô đất đó xây dựng khu vui chơi, sở dĩ hắn gật đầu đáp ứng cũng không phải là bởi vì vị hôn. Chẳng qua là lấy góc độ của người làm ăn nhìn, thấy thực hiện hạng muc này, một vốn bốn lời, như vậy cớ sao không làm?

Nhưng nghe được Hyomin hỏi hắn, có phải hay không sáng nay mới biết tin, hắn lại không muốn nói ra sự thật.

Cô gái giảo hoạt này lại kiêu ngạo, hắn vẫn muốn làm một việc để bạt đi sự ngông nghênh đáng giận của cô, làm cô phải khom mình cúi đầu trước hắn.

Nếu hắn trả lời cô "Không biết", về sau, cô sẽ đắc ý cười, cho rằng nếu hắn biết sẽ không đồng ý thực hiện hạng mục kia. Nghĩ vậy, làm hắn cảm thấy không được thoải mái.

●︶3︶●

Jiyeon ha ha cười, vẻ mặt gian xảo, "Sunyoung, em không phải nghĩ là, tôi yêu em? Cho nên vì em, sẽ không động vào lô đất kia?"

Vẻ mặt hắn phủ nhận, nhìn cô trêu tức, "Đừng tôi không yêu em, cho dù yêu, tôi cũng sẽ thực hiện. Tôi là người làm ăn, có cách nghĩ của người làm ăn, một ngôi mộ nằm ở khối đất kia thực lãng phí. Nếu có một nơi phong thủy tốt hơn, mẹ của em đến nơi đó chẳng phải tốt hơn sao. Lô đất kia sau khi được khai phá cũng sẽ tăng giá trị, như vậy không phải là vẹn toàn đôi bên sao?"

Jiyeon ha ha cười nhẹ, mặt mày gian tràn ngập gian xảo thần sắc,"Sunyoung, ngươi không phải nghĩ đến, ta yêu thượng ngươi đi? Cho nên vì ngươi, sẽ không đi động kia khối ?"

Hắn vẻ mặt không cho là đúng, đối nàng trêu tức câu thần đạm cười,"Đừng nói ta không có yêu thượng ngươi, cho dù yêu , ta cũng sẽ kiên trì chính mình thực hiện. Ta là thương nhân, ở thương ngôn thương, lưng chừng núi kia khối làm mộ địa xác thực lãng phí, nếu có phong thuỷ rất tốt địa phương, mẫu thân ngươi bàn đi vào trong đó hội càng vui vẻ, kia khối bị khai phá sau cũng sẽ thật to tăng giá trị tài sản, này chẳng phải là vẹn toàn đôi bên?"

Park Tổng, Em Thua Rồi! [MINYEON - JIMIN]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ