29. Sau khi tạo hình.

655 17 0
                                    

Edit: Kiều Anh.
Beta: DinhHa.

Tần Trọng Hàn thuận thế ôm eo thon của cô, rất thích loại cảm giác gần nhau thế này.

"Không phải đặc biệt cao." Anh cúi đầu kiểm tra gót giày của cô."Mới ba bốn centimét, cái này còn cao hơn được nữa?"

"Không được, tổng giám đốc, tôi sẽ không mang." Tiêu Hà Hà muốn mang giày cũng là công tác một phần, cô thật sự không nói gì: "Đổi cho tôi một đôi đế bằng đi."

"Tiểu thư, bộ lễ phục này phải phối hợp với giày cao gót." Thợ trang điểm lên tiếng nói rằng: "Cô mặc bộ này lễ phục thật sự rất đẹp. "

Mặt Tiêu Hà Hà đỏ lên: "Nhưng tôi thật không đi được."

"Tôi đỡ cô." môi Tần Trọng Hàn cong lên thành một nụ cười quỷ dị: "Vậy không thể làm gì khác hơn là ủy khuất cô, tối nay phải dựa vào tôi."

"Bỏ tay anh ra." Tiêu Hà Hà không nhịn được nghiến răng.

Trời giết, làm sao lại chọn một bộ dạ phục lộ vai? Mà hai cái tay anh còn quang minh chính đại đặt ở ngang hông cô như vậy.

Anh nhún nhún vai, nghe lời lấy hai tay ra: "Cô chắc chắn không để cho tôi đỡ?"

"Tôi có thể đi được." Tiêu Hà Hà cắn răng nói.

Cô mới sẽ không để cho anh nhân cơ hội ăn đậu hủ.

Trên bả vai không có một cái dây áo, hơi cảm thấy lạnh, cô rất lo lắng quần áo này có thể hay không rớt xuống, cô bên trong cái gì cũng không mặc a, nếu là rớt xuống, cô thật không thể giấu mặt mũi đi đâu.

Tiêu Hà Hà mới vừa đi một bước, lại lảo đảo một chút.

Tần Trọng Hàn đứng ở một bên hỏi lại lần nữa: "Chắc chắn không để cho tôi đỡ cô?"

"Không cần." Cô tiếp tục di chuyển: "Đi thôi."

Tần Trọng Hàn cùng Tằng Ly mỗi người dẫn theo bạn gái mình xuất hiện tại bữa tiệc gây xôn xao không nhỏ, không ít nhân vật nổi tiếng thương nhân Hàn quốc chính thương rối rít tới chào hỏi thuận tiện lôi kéo quan hệ.

Một người thấy anh dẫn bạn gái đi theo, không hẹn mà cùng lộ ra ánh mắt kinh ngạc cùng hâm mộ.

Tằng Ly bên cạnh cũng có một cô gái, cả người mặc bộ lễ phục màu tím nhỏ, Tiêu Hà Hà không nhận ra cô bé kia, nhưng từ khí chất nhìn lên, cùng Tằng Ly có chút giống, rất đẹp.

Tiêu Hà Hà giống như một yêu tinh ở thế gian, tản ra khí chất ưu nhã tinh khiết, nụ cười xấu hổ đơn giản, tựa như hoa cúc ngượng ngùng.(-.-)

Cô vừa nhìn thấy nhiều người như vậy, nhất thời cảm thấy không thoải mái, cô không có thói quen trở thành tiêu điểm của mọi người, cảm giác cả người đều sắp bị người nhìn đến xuyên thấu, khóe miệng cười cũng dần dần hạ xuống cứng ngắc.

Lặng lẽ kéo kéo tay áo âu phục Tần Trọng Hàn, nhỏ giọng nói: "Tổng giám đốc, phải bao lâu mới có thể đi?"

Nghe anh cùng thương nhân Hàn quốc tâng bốc lẫn nhau lại là bàn luận một ít trên phương diện làm ăn, cô nghe đến đầu óc liền quay cuồng.

NGÀY MẸ ĐÁNH TỔNG TÀIWhere stories live. Discover now