"Park T/b, em có biết một chút nữa là cậu ta hôn được em rồi hay không?" - Anh ấy thổi khí vào tai tôi.Tôi nhột nhột, lim dim mở mắt ra, khi nhìn thấy anh ấy có chút giật mình, nhưng sau đó lại mỉm cười. Đây là giấc mơ, cái nhìn của anh ấy rất ấm áp, chắc chắn đây là giấc mơ, một giấc mơ mà tôi không muốn tỉnh dậy.
Jimin nhìn tôi, sau đó hôn xuống đôi môi đang khẽ mở của tôi, mút hết vị ngọt, nụ hôn kéo dài rất lâu. Còn tôi thì mê mang, vô cùng phối hợp với anh ấy, vì tôi biết sự dịu dàng này chỉ có trong mơ, tôi thật sự rất muốn những cảm giác như thế này, nhưng mà... Sao tôi lại có cảm giác? Vì say nên tôi chỉ suy nghĩ được có vậy...tôi không biết gì hết..
"Jimin ah, em..." - trong mơ tôi khẽ gọi.
Cả người tôi nóng lên rạo rực, như có kiến bò, tôi mơ màng gọi tên anh ấy.
"Hử?" - Jimin hỏi.
Tôi mở mắt nhìn anh ấy, anh ấy trả lời tôi sao lại dịu dàng như thế? Ánh mắt lạnh lùng như băng đâu mất rồi, à phải, tôi đang mơ mà?
"Em---em yêu anh!"
Tôi luôn muốn giấu diếm tình cảm của mình, nhưng mà đây là trong giấc mơ, cho tôi sai lầm một lần đi? Chỉ là một lần nói hết ra tình cảm của mình với anh ấy, nhưng tôi biết...đây là Jimin trong mơ- một Park Jimin giả! Trong lòng tôi chua chát.
Tôi thấy Jimin nhíu mày, sau đó cười khẽ.
"Ừm.... Từ khi nào?" - Jimin hỏi.
"Em không biết.."
Tôi thật sự không biết tôi nảy sinh tình cảm anh em thành tình yêu nam nữ với anh ấy như thế nào, rõ ràng là lúc trước tôi chỉ xem anh ấy là anh trai thôi mà? Người trong cuộc như tôi không thể giải thích cặn kẽ được...tôi chỉ biết là tôi đã yêu anh ấy!
Thấy anh ấy trầm tư, tôi có chút sợ sệt, anh ấy đang nghĩ gì?
"Tại sao anh lại lạnh lùng với em như vậy?" - tôi mếu máo hỏi. Tôi không thể chê giấu cảm xúc của mình nữa.
Tôi sợ câu trả lời của anh ấy là "Bởi vì tôi ghét em!"
Suy nghĩ một lúc lâu, Jimin trả lời.
"Thế có muốn tôi không ghét em nữa không?"
"..." - muốn! Tất nhiên là tôi muốn chứ!
"Không muốn sao?" - Jimin cười nhếch mép.
"Em--em muốn!" - tôi gấp gáp trả lời. Tôi không muốn mất đi cơ hội nào, dù là trong giấc mơ!
"Thế..." - Jimin thấy sự chờ đợi trong mắt tôi, anh ấy kéo dài.
Tôi gấp gáp nghe câu trả lời của anh ấy.
"Thế...nếu em làm người yêu của tôi, tôi sẽ không ghét em nữa!" - Jimin trả lời liền mạch.
Tôi hoàn toàn ngây người và ngạc nhiên với câu trả lời của anh ấy. Tôi không ngờ...vậy có nghĩa là anh ấy cũng thích tôi sao? Có phải không?
"..." - tôi trố mắt nhìn anh.
"Không muốn sao? Coi như tôi chưa nói gì!" - Jimin lạnh lùng nhìn tôi, định đứng dậy.
![](https://img.wattpad.com/cover/116169201-288-k317688.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
《 anh trai 》
Фанфикtại sao anh ấy lại ghét tôi như vậy? vì tôi không phải em ruột của anh ấy sao? hay là vì tôi luôn miệng gọi anh ấy là "anh hai"?