Chap 4

3.7K 388 45
                                    

Trời sắp vào đông, gió từng cơn mang theo hơi lạnh xoa vào da thịt. Cửa kính nơi tiệm cà phê đã bám mờ một lớp sương mỏng. Dưới thời tiết đang ngày một trở lạnh nhưng tiệm cà phê lại đông đúc náo nhiệt. Bên trong không còn một chỗ trống, hàng người đứng dài ra cả khoảng sân trước tiệm. Đa phần khách hàng hôm nay đều là nữ, một tay cầm tách cà phê nóng, một tay cầm điện thoại ngóng chờ. Hôm nay là cuối tuần, cửa hàng cà phê có buổi fan meeting của idol Ong SeongWoo, các fan vì muốn thấy người thương mà vây đến thật đông.

Kang Daniel đang choáng ngợp giữa đống order nhiều gấp ba những ngày cuối tuần khác, nhưng thỉnh thoảng vẫn liếc nhìn về phía cửa chờ đợi. Thành thật mà nói, cậu cũng mong chờ được gặp idol họ Ong. Từ sau lần đầu gặp gỡ hướng dẫn cho SeongWoo pha cà phê, Kang Daniel cảm thấy người thật trông dễ nhìn hơn ảnh chụp rất nhiều. Những kiểu pose ảnh dù đa dạng đến cỡ nào, cũng không thể bộc lộ hết vẻ đẹp trai của anh.

Đám đông bất giác hò hét, Kang Daniel đang chăm chú nhận order bị một phen giật bắn mình, theo phản xạ liếc nhìn về phía cửa ra vào. Đám đông siết chặt lại, điện thoại đồng loạt đưa cao, tiếng la hét kéo dài không ngớt. SeongWoo chật vật mãi mới len qua được đám đông để vào tiệm cà phê. Cánh cửa mở ra kéo theo tiếng chuông lảnh lót. Dáng người cao gầy nhưng mạnh mẽ đầy khí chất xuất hiện. Hôm nay anh cực kì đẹp trai. Mái tóc vuốt keo, khẽ cong một đường hoàn hảo trước trán. Đôi mắt đeo len quyến rũ chết người. Gương mặt bừng sáng, góc cạnh nam tính cuốn hút. Bờ môi tươi cười ửng hồng vì sắc son. Lần này xuất hiện công khai trước công chúng, anh make up trông siêu cấp đẹp trai. Lần trước để mặc mộc đã đẹp đến vậy, hôm nay nhan sắc càng không đùa được. Cái standee và đống poster trăm ngàn phần thua xa người thật.

- A...

Daniel ngơ mặt nhìn trân trân vào anh idol đang bước từng bước bước vào cửa tiệm

SeongWoo bắt gặp ánh mắt của Daniel, nhoẻn miệng cười một cái thật tươi, đưa tay lên vẫy tay với cậu.

- A!!...

Daniel muốn dối lòng lắm, không phải tim đang đập rất mạnh đâu. Visual đó không phải là của người trần nữa...

- Chào Daniel-ssi. Xem ra hôm nay cậu rất vất vả nhỉ. Cố gắng lên nha! Làm phiền cậu rồi.

Anh mỉm cười, tay vỗ lên vai cậu.

"Vừa rồi là skinship hả?"

Daniel vẫn nghệch mặt, một câu chào cũng quên mất tiêu.

SeongWoo được đưa vào phòng cho nhân viên để chờ đến giờ bắt đầu fan meeting. Kang Daniel cũng theo vào bên trong để nhắc lại cho anh công thức pha cà phê. Vừa vào trong phòng, nét mặt tự tin vốn có của một idol xu hướng liền biến mất. Thay vào đó là sự căng thẳng tột độ xuất hiện ngay lập tức.

- Chết rồi! Quên hết rồi! Đến cả cà phê là gì cũng không nhớ được nữa...

Càng gần đến giờ, SeongWoo càng lo lắng, đưa tay lên miệng cắn lấy phần móng. Gương mặt điển trai không giấu nổi nét căng thẳng. Cuộc đời 23 năm của SeongWoo chỉ mới pha được 2 ly cà phê. Một ly vì cùng pha với Daniel nên xem là tạm ổn. Ly còn lại tự mình pha đưa cho Daniel uống thì suýt bị cậu tẩn cho một trận vì đắng nát lòng mề. Liên tục lầm bầm nhẩm lại công thức, tay không ngừng đưa lên miệng cắn móng tay. Giống như một con mèo nhỏ đang bồn chồn, rất đáng yêu. Lại thêm một biểu cảm của idol SeongWoo không thể tìm thấy trên bất kì poster nào trong quán. Daniel thấy anh lúng túng, không nhịn được cười bèn cúi đầu khẽ cười nhẹ.

[KangOng] Thanh Xuân Của Em.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ