Đi đến trung tâm nhà xưởng, đám người vừa trải qua một trận kinh hãi đều ngã rạp xuống đất.
Trương Khánh trừng mắt với Mạc Phỉ: "Ai cho phép các người đi vào đây?"
Mạc Phỉ kinh ngạc nhìn đối phương, không nghĩ tới ở thời điểm tất cả mọi người đều chạy trốn khỏi nguy nan, Trương Khánh lại có thể nói một câu như vậy. Khi nãy cậu nhìn thấy Trương Khánh để mặc người kia ở ngoài cửa, còn những người trong xưởng tận mắt nhìn thấy đồng loại của mình bị Zombie cắn chết lại thờ ơ như không.
Đây rốt cuộc là cái xưởng gì vậy!
Trương Khánh sắp xếp vài người canh giữ cửa chính, quan sát hành động của đám Zombie.
Địch Hạo Tuấn lộ ra nụ cười quái dị: "Nếu anh không muốn cho chúng tôi đi vào thì hiện tại có thể mở cửa để chúng tôi đi ra ngoài, bất quá anh cần có xạ thủ lợi hại đối phó chúng, tránh liều lĩnh đưa tới càng nhiều nguy hiểm với đám Zombie kia."
"Ồ?"- Trương Khánh có chút hứng thú với Địch Hạo Tuấn, "Ai trong các người sẽ bắn súng? Chắc không là tiểu hòa thượng này chứ?"
Địch Hạo Tuấn lắc đầu: "Chúng tôi chỉ muốn tá túc mấy đêm, chờ sau khi Zombie bên ngoài rút khỏi, chúng tôi sẽ lập tức rời đi. Trong lúc này, chúng tôi có thể làm việc, tôi nghĩ nhân số của các người cũng không nhiều, các người sẽ cần đến cu li như Mạc Phỉ đấy."
Thấy Địch Hạo Tuấn không chút do dự mà "bán" mình đi, Mạc Phỉ suýt chút nữa là chửi thành tiếng.
Trương Khánh sau vài lần quan sát Mạc Phỉ, hắn gật đầu nói: "Vậy cũng được, cậu thay phiên cùng thủ vệ của tôi canh gác, cậu ta sẽ thay tôi lắp đặt vận chuyển, bất quá với phần công việc đó của hai người, sẽ chỉ có hai phần thức ăn thôi. Chúng tôi cũng không có nhiều lương thực, mấy người các cậu được tính là một nhóm."
Mấy người ở xung quanh ngẩng đầu cẩn thận nghe ngóng, vài người bắt đầu chụm đầu ghé tai, xì xào to to nhỏ nhỏ.
Trương Khánh nhìn Địch Hạo Tuấn một lát, hắn suy nghĩ một chút, chợt lên tiếng hỏi: "Trước đây các người làm công việc gì?"
"Tôi là người Tân Cương, sau khi xuất ngũ liền ở đây làm việc. Đây là Thích Tâm – linh đồng có tiếng tại chỗ của chúng tôi. Vị này chính là..."- Địch Hạo Tuấn liếc mắt về phía Mạc Phỉ.
Mạc Phỉ hiểu ý, nhanh nhảu tiếp lời anh: "Tôi là nhân viên kỹ thuật tại đơn vị của của anh ta, chuyên môn phụ trách duy tu mạch điện."
"Ồ?"- Trương Khánh có vẻ đầy hứng thú, "Ba người các cậu thật thú vị, tại sao có thể tập hợp lại cùng nhau vậy? Thế này đi, trong nhà máy còn một kho chứa dầu, nếu không ngại, ba người có thể tạm thời ở đó, tôi sẽ cho người dọn dẹp một chút, để xem trong khu xưởng này có chỗ nào còn có thể ở được không."
"Vậy cảm ơn anh nhiều. Nói cho cùng thì chúng ta đều là người chạy nạn, có thể giúp đỡ lẫn nhau cũng coi như là duyên phận. Đúng rồi, tôi tên Địch Hạo Tuấn."- Địch Hạo Tuấn duỗi một tay hướng về Trương Khánh.
Trương Khánh nhìn chăm chú vào Địch Hạo Tuấn rất lâu, sau đó trên mặt mới dần dần hòa hoãn, hắn nói: "Tôi tên Trương Khánh. Ba cậu cứ gọi tôi là Khánh ca, sau này các cậu cũng coi như là người trong xưởng. Tất cả lao động các cậu cũng phải tham gia, cùng các anh em của tôi đối xử bình đẳng."
![](https://img.wattpad.com/cover/130084301-288-k444205.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐAM MỸ-EDIT] VONG GIẢ QUY LAI
Ficção CientíficaTạm dịch : Người chết trở về Tác giả : Phong Nhược Tuyết Vũ Edit : Hạc Mặp Thể loại : Khoa học viễn tưởng, vị lai giá không, khủng bố ảo tưởng không gian, tận thế Tình trạng bản gốc : full Tình trạng bản dịch : full