Không dễ gì mới đợi được tới lúc Thương Khiết gọi điện thoại, Hà Lệ Chân đeo ba lô chạy ra cổng trường. Thương Khiết vẫy vẫy tay với cô từ trong xe, "Lệ Chân! Bên đây-----"
"Cái trường này của cậu sao tồi tàn thế này." Vừa lên xe xong Thương Khiết đã nói, "Tường mà cũng muốn lở hết."
Hà Lệ Chân nói: "Đâu đến nỗi, làm gì ghê đến thế."
"Xì." Thương Khiết nói, "Có quán ăn nào ngon đề cử một chỗ đi, tớ còn chưa ăn nữa đấy, đói sắp chết rồi."
Hà Lệ Chân lắc đầu, thành thật đáp: "Không biết......"
"Rồi, biết ngay mà." Thương Khiết không hề ngạc nhiên, "Căn bản là chưa ra quán ăn bữa nào chứ gì."
Hà Lệ Chân nói: "Dạo này mới bắt đầu việc mới, quá nhiều việc bận rộn."Thương Khiết tấp xe vào lề, hí hoáy với máy định vị một hồi, cuối cùng xác định được một khu thương nghiệp. Hai người tìm tới một quán nướng, Thương Khiết gọi bốn đĩa thịt. Lúc đang ngồi ăn, hai người trò chuyện tình hình gần đây. Hà Lệ Chân có tâm sự, cứ nghẹn nãy giờ, cơm cũng ăn không được bao nhiêu.
"Cậu ăn đi chứ, không đói à?" Thương Khiết hỏi.
"Cũng bình thường." Hà Lệ Chân uống ngụm nước, cuối cùng mới lên tiếng.
"Thương Khiết."
"Ừ?"
"Cậu......." Hà Lệ Chân nhìn cô ấy, hỏi, "Cậu có còn đi tới chỗ đó nữa không?"
"Chỗ nào?" Thương Khiết phun một cục xương ra.
Hà Lệ Chân: "Thì cái chỗ lần trước cậu dắt tớ tới đó."
"Chỗ nào nữa?" Thương Khiết nhíu mày, lại nuốt một miếng thịt, rồi mới hiểu ra: "À, cậu đang nói cái quán rượu á hả?"
"Phải rồi."
"Tú Quý." Thương Khiết coi như đã hoàn toàn hiểu, "Chưa quay lại, tớ vừa mới về đấy thôi, mà đã chạy thẳng tới tìm cậu rồi, sao thế?"
Hà Lệ Chân lắc đầu, "Không có gì."Thương Khiết nhìn vào mặt của Hà Lệ Chân, nhai nhai vài miếng, rồi buông đũa.
"Có chuyện." Cô ấy khẳng định một cách đơn giản, "Nói đi."Hà Lệ Chân cũng không phải cố ý muốn giấu, cô nói với Thương Khiết: "Tớ muốn biết, Vạn....... cái người con trai lần trước cậu gọi á, hiện giờ có còn làm việc ở đó nữa không."
Thương Khiết trợn mắt há hốc mồm nhìn Hà Lệ Chân, "Ái chà, đến bây giờ cậu mới nhớ thương người ta? Tốc độ phản xạ của cậu chậm thật."
Hà Lệ Chân biết cô ấy đã hiểu lầm, tai đỏ bừng lên.
"Không phải, không phải như cậu nghĩ."
Thương Khiết nở nụ cười tỏ vẻ đã hiểu, nói: "Không sao, nếu cậu thật sự muốn gặp, tớ sẽ tìm thời gian đưa cậu đi xem sao."
Hà Lệ Chân lắc đầu, nói: "Chúng ta đang nói hai chuyện khác nhau, Thương Khiết----" Cô ngước mặt nhìn Thương Khiết, chậm rãi nói, "Người đó..... là học sinh của tớ."Ban đầu Thương Khiết còn chưa kịp hiểu ra.
"Ai? Người nào là học sinh của cậu?"
Hà Lệ Chân nói: "Thì cái người mà cậu chọn đó, cái người mà cậu nói, cậu nói...... cậu ta rất thú vị......."
Thương Khiết phì cười, "Câu đó mà cậu còn nhớ?"
Hà Lệ Chân nhíu chặt lông mày, "Thương Khiết!"
"Rồi, rồi rồi, nói chuyện nghiêm chỉnh." Thương Khiết lấy một miếng giấy lau miệng, chùi sạch miệng, hỏi: "Học sinh của cậu là thế nào?"
Hà Lệ Chân đáp: "Đương nhiên là học trong lớp tớ rồi."
Thương Khiết hơi lấy làm khó tin: "Cậu ta mới học lớp 12? Trời ạ, nhìn thật không giống."
Hà Lệ Chân nói: "Năm nay cậu ta đã 20 tuổi, từng nghỉ học, rồi còn ở lại lớp."
"Thảo nào." Thương Khiết nói, "Tớ đã bảo là trông không giống 17,18 tuổi, đúng rồi, tên gì?"
"Vạn Côn."
Thương Khiết lại ăn thêm một miếng thịt, "Vậy thì cậu ta dùng tên giả ở Tú Quý."
Hà Lệ Chân hơi ngồi thẳng lên, nói: "Cái gì?"
"Lúc tớ quay vào thanh toán hoá đơn có trông thấy bảng tên, để tớ nhớ xem........" Thương Khiết bóp bóp trán, "Hình như là dùng cái tên Lý Phong."
"Lý Phong....."
Thương Khiết nói: "Dù sao thì cũng phải, những chỗ như thế, rất nhiều người dùng tên giả."
BẠN ĐANG ĐỌC
Trọn Đời Về Sau
Romance"Hà Lệ Chân....... em biết không, trọn đời về sau, em sẽ không yêu được người đàn ông nào khác nữa" ------------------------------------ Nguyên Tác: Hữu Sinh Chi Niên / 有生之年 Tác Giả: Twentine số chương: 58 + 3 Ngoại Truyện nhân vật chính: Vạn Côn...