Trọn Đời Về Sau - Chương 48

2.4K 90 9
                                    




"Ra là thế."

Hà Lệ Chân không dám nhìn vào mắt của Lý Thường Gia, Lưu Hoa Đào đứng kế bên nói: "Vậy nếu cô Hà cũng đi một mình, chi bằng chúng ta tản bộ chung với nhau đi."

Lúc này Lý Thường Gia mới nhớ ra việc giới thiệu, nói: "À đúng rồi cô Hà, thầy Lưu ở trường dạy thêm của chúng ta thì coi như là —- ờ, hiệu phó đi, cũng là một trong những người hùn vốn, bữa ăn hôm bữa thầy ấy có công việc, không đi được."

"À...... ồ, vâng."

Lý Thường Gia và Lưu Hoa Đào dắt Hà Lệ Chân đi chậm rì, vừa đi vừa trò chuyện.

"Lớp dậy thêm, sau ngày lễ sẽ sắp bắt đầu khai giảng, quay đi quay lại nhanh thật." Lưu Hoa Đào nói.

"Nào phải." Lý Thường Gia than, "Lúc chúng ta bắt tay chuẩn bị, thì mới là đầu năm, quay qua quay lại, hơn nửa năm đã trôi qua rồi."

Suốt dọc đường, Hà Lệ Chân đi theo bọn họ , cảm thấy tai mình lùng bùng, kêu ong ong bên trong. Cô vẫn luôn cúi đầu, nhìn đá vụn dưới đất. Đến khi Lý Thường Gia đưa cô lên chiếc cầu con con, cô mới ngẩng đầu lên lại.

Vạn Côn vẫn còn ở đó, ngay chỗ đầu cầu là vừa khéo nhìn thấy một bên người của cậu. Vạn Côn ngáp một cái, vừa quay qua liền trông thấy bọn họ.

Cô có thể nhận ra, rõ ràng cú ngáp của Vạn Côn khựng lại.

Lưu Hoa Đào hoàn toàn không quen biết Vạn Côn, nhưng Lý Thường Gia biết mặt, mà hiện giờ, rõ ràng anh ta cũng đã trông thấy cậu. Tuy nhiên điều khá ngạc nhiên là, anh ta không hề dừng bước, mà đưa Hà Lệ Chân thẳng một mạch lướt ngang qua trước mặt Vạn Côn, tiếp tục nói chuyện, như Vạn Côn không hề tồn tại.

Hà Lệ Chân cảm thấy xung quanh vô cùng yên ắng, lúc cô đi ngang qua Vạn Côn, ngay cả nhìn cô cũng không dám nhìn. Đợi đến lúc cô qua chiếc cầu nhỏ đó xong, ra khỏi khu rừng nhỏ, đến khu vườn hoa nho nhỏ nằm giữa công viên, chợt bừng tỉnh, rồi mới phát hiện, cánh tay mình đã bị Lý Gia Thường nắm lấy.

Hà Lệ Chân không phải dùng nhiều sức, rút được tay mình ra khỏi tay của Lý Thường Gia.

Lý Thường Gia không có vẻ gì khác lạ, Hà Lệ Chân lấy tay ra rồi, anh ta còn trông như hơi ngượng.

"À......." Lý Thường Gia cọ cọ đầu ngón tay, nói: "Hôm nay cô Hà còn quay về chỗ đại hội thể thao nữa không?"

Hà Lệ Chân đáp: "Không ạ, chốc nữa —-" Cô ngẩng đầu, liếc nhanh Lý Thường Gia một cái, rồi lại rũ mắt, nói khẽ, "Chốc nữa tôi sẽ về nhà luôn."

"Thế, thế cô về nhà có chuyện gì không?" Lý Thường Gia hỏi.

Hà Lệ Chân ngẩng đầu nhìn anh ta, Lý Thường Gia vội nói, "Không phải, ý tôi là, nếu như cô không bận, vừa khéo thầy Lưu cũng đang rảnh rỗi, hay là chúng ta cùng ăn một bữa cơm, nói chuyện một chút, dù sao ngày mai cũng nghỉ lễ quốc khánh, mọi người ăn mừng nghỉ lễ sớm một hôm, thế nào?"

Đề nghị của Lý Thường Gia theo lý theo tình đều không tồi, nhưng Hà Lệ Chân không có một chút hứng thú nào.

"Thôi khỏi đi ạ," Cô đáp, "Tí nữa tôi còn có việc, các thầy ăn cứ ăn đi."

Trọn Đời Về SauNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ