Chương 80: Ai da, thật đáng sợ

29.4K 804 36
                                    


Lá gan thật lớn + ra ngoài gặm phải xương cứng + vẫn là cữu cữu tốt với ta nhất.

Edit: Chiêu Quý Tần

Beta: Nguyên Đức Phi

Nếu không sao lại có câu nói ông trời đến trừng trị ngươi chứ? Xui xẻo làm sao, người nhìn thấy khuôn mặt của Triệu Yên Dung lại là thiếu gia của tiệm gạo Thịnh Vượng, họ Càn tên Thiên Tứ.

Lão bản của tiệm gạo Thịnh Vượng này là người ở rể, trước kia vốn là tiểu nhị của tiệm, bởi vì thông minh, lại có tài năng, nên bị chủ nhân bắt rể. Trong nhà thê tử lão bản có hai tỷ muội, tỷ tỷ kén rể xong liền phát triển cửa hàng lên, muội muội thời niên thiếu dung mạo xinh đẹp, sau này liền gả cho nhà giàu làm thiếp.

Nhi tử độc nhất của đôi phu thê này chính là Càn Thiên Tứ, từ nhỏ được nuông chiều như tâm can bảo bối, cờ bạc, quậy phá, thanh lâu, việc xấu cái nào cũng có phần hắn. Bởi vì có thế lực ở Định Châu, liền bị nuôi dưỡng thành nhất bá.

Trong nhà có mười mấy kiều thê mỹ thiếp, mỗi ngày ở bên ngoài vẫn tầm hoa vấn liễu.

Hiện tại, thấy nửa gương mặt của Triệu Yên Dung, những đóa hoa cỏ kia toàn bộ bị xem như bã đậu, bị hắn vứt lên chín tầng mây.

Chỉ là, Càn Thiên Tứ tuy là tiểu bá vương, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có đầu óc, thấy tiểu mỹ nhân không giống những nữ nhân xanh xanh đỏ đỏ, liền biết là người trên cao.

Chủ tớ Triệu Yên Dung trang sức hoa lệ, nam tử kia nhìn qua cũng khí phách bức người. Tuy rằng thiếu gia như bị đốt người, vò đầu bứt tai, nhưng không dám hỏi thăm rõ ràng chi tiết thân phận đối phương, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Chỉ phái người bí mật theo dõi sau lưng bọn họ. Trước tiên, điều tra rõ nơi bọn họ đặt chân đến, sau đó lại hỏi rõ ràng thân phận lai lịch.

Đoàn người này, trừ Lý Duệ và Triệu Yên Dung ra, đều là cao thủ trong cao thủ. Người theo hầu kia vừa cử động, bọn họ đã phát hiện được.

Tử Dư nháy mắt với Tử Lan một cái, liền đi sang cửa hàng bên cạnh mua điểm tâm, chỉ trong chớp mắt liền biến mất không thấy đâu. Hai người đi phía sau họ cũng không có bao nhiêu chú ý tới một nha hoàn, tự nhiên sẽ không biết họ đã trở thành bọ ngựa, còn người khác là chim sẻ.

Tìm hiểu được nơi Lý Duệ ở, hai người kia lập tức trở về báo tin cho thiếu gia.

Không chờ tới khi bên kia thăm hỏi rõ ràng lai lịch của Lý Duệ, tên của thiếu gia kia đã lọt vào tai của Lý Duệ cùng Triệu Yên Dung.

"À, đại thiếu gia của tiệm gạo nha." Triệu Yên Dung nở nụ cười, "Đây thật là một cơ hội tốt nha, tướng công, người ta tự đưa tới cửa, vừa đúng lúc chúng ta hỏi cho rõ ràng."

Lý Duệ đang rửa mặt, không kiên nhẫn nói: "Có cái gì đâu mà hỏi. Dám tùy ý tăng giá lương giới, coi pháp lệnh như không, loại thương gia có lá gan lớn như vậy, phải nghiêm trị!"

"Ngài trừng cái gì chứ." Triệu Yên Dung bĩu môi: "Chúng ta đã đi hơn một nửa phủ Định Châu rồi. Ngài cũng thấy, trừ cái tiệm gạo Thịnh Vượng kia, còn có tiệm gạo nào khác dám khai trương? Thương gia tuy rằng trục lợi, nhưng cũng không phải người nào cũng có hắc tâm. Ngài nhìn gạo của tiệm gạo Thịnh Vượng kia đi, gạo cũ như vậy, không biết họ làm ra ở nơi nào, còn trộn lẫn với rất nhiều trấu cùng cám. Lá gan lớn đến muốn xé trời luôn rồi. Nếu sau lưng không có quan gia duy trì, sao hắn có thể lớn mật như vậy? Nếu chúng ta đã ra ngoài, thì nhất định bắt được một không tha hai, kéo hết cả gốc rễ của hắn."

[HOÀN] Hiền Hậu Thực Nhàn [Edit] - Nhất Thụ Anh ĐàoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ