Dân làng cười không ngớt, đây là một niềm vui bất ngờ, không ai nghĩ đến chuyện Thanh Lân Ưng lại mang mãnh thú đến, con hung cầm này quả là có linh tính và trí tuệ.
Mấy ngày sau đó, Thanh Lân Ưng thi thoảng lại mang thú săn đến, từ Phi mãng cho đến voi khổng lồ, muôn loài mãnh thú trong núi không thiếu loài nào.
Mới một tháng trôi qua, ba nhóc con đã lớn phổng lên như quả bóng hơi, giờ đã dài gần hai mét, sức ăn kinh người, mỗi ngày ăn một khỏe hơn.
"Lão đại tên là Đại Bằng, lão nhị Tiểu Thanh, lão tam Tử Vân." Đây là tên lũ trẻ đặt cho ba chú chim non.
Không thể không nói ba con Thanh Lân Ưng này đều rất có linh tính, thần dị phi thường, rất hiểu tính người, ai nói gì chúng cũng đều hiểu hết, chí là không biết nói tiếng người mà thôi.
Đặc biệt bé út Tử Vân là có linh tính nhất, đồng thời cũng mạnh mẽ nổi bật, lúc mới dài hơn một mét đã có lần vỗ cánh chạy ra khỏi thôn, xé xác mấy con hổ sói khiến dân làng trợn mắt há mồm.
"Tiểu Tử mau lại đây." Thạch Hạo chạy phía trước, Tử Vân cong mông đuổi theo sau, cảnh tượng này khiến lũ trẻ con hâm mộ mãi. Con chim non thần dị này cực kì thân với nhóc tỳ.
"Chiếp chiếp!" Tử Vân chạy đến gần, giương đôi cánh vảy lên đấm lưng cho chú nhóc, thật khó lòng khiến người ta liên tưởng đến một con Thanh Lân Ưng hung hãn.
"Đúng là vua nịnh hót, nhóc tỳ chỉ dạy ngươi mỗi cốt văn thôi mà!" Bầy trẻ con phụng phịu dẩu môi.
Nhóc tỳ nảy ra ý định, nằng nặc đòi dạy ba con Thanh Lân Ưng cốt văn mà loài người nghiên cứu, kết quả con Tử Vân biến dị này học cực kỳ hăng, còn thông minh hơn loài người, càng ngày càng thân với nó.
"Viu!"
Nhóc tì nâng cánh tay lên, phù văn bừng sáng, hai cánh tay dày đặc vô số đường vân tỏa sáng lấp lánh, rồi nó chỉ tay, một con chim sẻ đỏ rực bay vút ra ngoài, khiến cho một cây đại thụ phía trước cháy bừng lên.
"Phạch …phạch…"
Tử Vân vỗ cánh phành phạch như đang vỗ tay khen ngợi, đôi mắt to đen long lanh chớp chớp, há mỏ chiêm chiếp không ngừng, vẻ mặt như đang muốn lấy lòng.
"Oa, con chim này đúng là thành tinh rồi, mới có một tháng tuổi mà đã hiểu nhiều như vậy, hơn xa con người lúc một tháng tuổi." Lũ trẻ reo lên.
Hai con Thanh Lân Ưng còn lại là Đại Bằng và Tiểu Thanh cũng chạy tới, dụi đầu vào nhóc tỳ, hung cầm có trí tuệ còn khát vọng sức mạnh hơn cả loài người, dạy dúng cốt văn có thể khiến chúng trưởng thành nhanh chóng.
Trong thời gian này nhóc tỳ Thạch Hạo cũng có thu hoạch cực lớn, vì Thanh Lân Ưng là hậu duệ của Thái Cổ Ma Cầm, trong cơ thể tất nhiên có sinh ra bảo huyết, kết thành một phù văn cường đại, sức mạnh thần bí kinh người, nó vẫn luôn quan sát tìm hiểu.
BẠN ĐANG ĐỌC
Thế giới hoàn mỹ
ParanormalQuần hùng cùng nổi lên, vạn tộc mọc lên san sát như rừng, chư thánh tranh bá, loạn khắp đất trời. Hỏi mặt đất bao la, cuộc đời thăm trầm? Một thiếu niên theo đất hoang đi ra, tất cả bắt đầu từ nơi này... " Ngươi đã mất đi Chí Tôn cốt, không cảm thấy...