WARNING!!!: 18++++
CHAP NÀY CÓ THỂ LÀM TỔN THƯƠNG NHỮNG TÂM HỒN THÁNH THIỆN
< mặc dù toi biết cái cảnh báo này không có tác dụng gì mấy =)) >Bùi Tiến Dụng mở mắt ra đã là hơn 8h sáng. Ôm cái đầu đau nhức ngồi dậy, hắn mới ngẩn ngơ một hồi nhớ ra mình đang ở đâu.
Đêm qua vừa say lại vừa bực, Bùi Tiến Dụng cũng không có ý định quay về câu lạc bộ ngồi đối chất với Hà Đức Chinh, nghĩ thế nào hắn vào một khách sạn nhỏ, thuê một phòng ngủ thẳng tới bây giờ.
Điện thoại thông báo hơn 20 cuộc gọi nhỡ, là của anh Dũng, của Chinh...
Còn có cả của Đàn Văn Hậu.
Bùi Tiến Dụng gọi cho hai người kia, lấp liếm qua quít rằng mình vẫn ổn, xong xuôi mới ngẩn ngơ đào lại chuyện hôm qua.
Cái gì mà nhớ em, còn nói muốn gặp em.
Thôi xong rồi.
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Bùi Tiến Dụng lắc lư chạy ra ngoài, thắc mắc trong lòng liền bị dập tắt.
Sáng thế này lại có ai đến tìm hắn?
Đoàn Văn Hậu đứng ngoài cửa, đồ đen từ đầu tới chân, bộ dạng không chỉn chu hết mức, dưới mắt đầy quầng thâm hết sức dọa người.
Bùi Tiến Dụng cũng không hiểu sao mình lại nuốt nước bọt một cái, còn chưa kịp hoàn hồn, cả người đã bị soi từ đầu đến chân, mặt bị nhìn đi nhìn lại như tróc da đến nơi, sau đó cơ thể chưa kịp phản ứng lại liền bị ôm chặt cứng, đầu vừa vặn tựa vào vai cậu thanh niên.
Dù có luộm thuộm một chút nhưng cơ thể vẫn mang mùi bạc hà lành lạnh ấy.
Bùi Tiến Dụng cũng không đẩy người kia ra, chỉ khẽ giọng hỏi
-Sao cậu tìm được chỗ này?!
-Lần trước tới tìm anh, anh đưa em tới đây thuê phòng nghỉ.... Sau đó còn cùng em lăn giường, anh còn nhớ chứ?!
-Đã là chuyện từ thuở nào rồi chứ...!
Bùi Tiến Dụng bĩu môi một cái, tay nhéo vào eo người kia làm cậu kêu lên oai oái. Hắn theo thói quen xoa đầu cậu bé lớn xác này, kéo cậu vào phòng.
Rời nhau được mấy giây Đoàn Văn Hậu lại dán vào lưng Bùi Tiến Dụng, dính người không rời
-Lần đó anh ư ư a a cùng em xong liền đuổi em đi, có biết em tủi thân thế nào không?! Anh cư nhiên lại nhẫn tâm nói lời chia tay em lần nữa chứ!
Lời thỏ thẻ như đang dỗi rót vào tai Bùi Tiến Dụng, bao nhiêu sóng gió đang cuồn cuộn trong lòng rất tự nhiên bị dập tắt, còn lại chỉ là hai chữ bình yên.
Bùi Tiến Dụng quay mặt lại, trơ trẽn nhướn mày nhìn cậu thanh niên kia đầy khiêu khích
-Làm không?!
.
Bùi Tiến Dụng khoan khoái thở ra, cúi đầu nhìn Đoàn Văn Hậu đang chôn đầu giữa hai chân mình, não hưng phấn chẳng khác gì cắn phải thuốc lắc.
Bùi Tiến Dụng thở hắt, thứ rung động tuyệt nhiên khác biệt ấy đã cuốn phăng mọi lí trí, chỉ còn lại say đắm và khát khao không thể chế ngự.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tình của nắng. (Fanfic Dũng Chinh)
Teen FictionFanfic Bùi Tiến Dũng × Hà Đức Chinh Đoàn Văn Hậu × Bùi Tiến Dụng Tình trạng: Hoàn 41 chương. Văn án Yêu sai người là đau... Đúng người sai thời điểm là đau... Nực cười ở chỗ, tôi với cậu... là sai người, sai thời điểm...! Con người ng...