( khoe cái ảnh toi chụp😁😁😁)
Bùi Tiến Dũng ngẩng đầu lên, ánh mắt xuyên qua đám đông bất giác đặt lên một người.
Là cậu ấy.
Chẳng có gì quá nổi bật, cũng chẳng phải là gần ngay trước mặt. Nhưng chỉ cần người kia ở đây, mắt tự nhiên sẽ nhìn thấy. Có lẽ là do chỉ đặt người ấy trong lòng.
Bùi Tiến Dũng ngạc nhiên không quá ba giây liền xuyên qua vòng vây người hâm mộ, cả lực lượng an ninh ngăn cản cũng không quan tâm, từ đầu tới cuối hướng người đó mà bước tới.
Đám đông tự nhiên tách sang hai bên thành lối đi, Bùi Tiến Dũng đẩy nhanh bước chân bắt kịp người đang muốn trốn.
Ngay khoảng khắc tay bị cưỡng chế bắt lấy, Hà Đức Chinh chỉ có duy nhất một ý nghĩ trong đầu.
Thôi xong mẹ rồi...!!
Bùi Tiến Dũng không kiềm chế được thô bạo kéo tay người kia lại, hơi thở một phần vì chưa hồi sức sau trận đấu, một phần vì tình huống xảy ra quá bất ngờ mà có chút dồn dập.
Hơn một tháng tìm người mỏi mắt, hơn một tháng nhớ đến tâm phiền ý loạn, hơn một tháng đêm nào cũng mơ đến cậu ấy, hơn một tháng mà phải dùng thuốc an thần đến 3 lần...
Cuối cùng lại gặp nhau trong hoàn cảnh chẳng bao giờ nghĩ tới.
Theo tình tình chạy, đuổi tình tình theo.
Cuối cùng Bùi Tiến Dũng anh cũng thấu câu này rồi.
Hà Đức Chinh giật tay mình ra, cuối cùng không bỏ được mà chỉ cảm thấy lực đạo người kia ngày càng lớn, cổ tay cậu thì bị bóp như đứt lìa đến nơi.
Suy cho cùng thì kẻ chỉ dùng chân như cậu không thể so sức tay với thủ môn quốc dân đi.
Hà Đức Chinh trong lòng khẽ thở dài một hơi, hạ thấp giọng hết mức hạn chế cho nhiều người nghe thấy
-Dũng, bỏ tôi ra.
-Tôi sẽ không để cậu biến mất nữa đâu, một lần cũng không.
"Với anh, em là cả thế giới
Với em, anh phải chằn chỉ là cát bụi
Cuộc tình ấy có lẽ sẽ chẳng kết thúc
Nếu chúng ta nắm tay nhau chẳng rời..."
Mất cậu một lần nữa, có lẽ tôi phát điên mất.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tình của nắng. (Fanfic Dũng Chinh)
Teen FictionFanfic Bùi Tiến Dũng × Hà Đức Chinh Đoàn Văn Hậu × Bùi Tiến Dụng Tình trạng: Hoàn 41 chương. Văn án Yêu sai người là đau... Đúng người sai thời điểm là đau... Nực cười ở chỗ, tôi với cậu... là sai người, sai thời điểm...! Con người ng...