chương 41

1.3K 123 14
                                    

Bùi Tiến Dụng nhàm chán ngồi một bên nhìn hai người kia anh anh em em sến súa, không nhịn được ngáp một cái dài.

Giờ thì ngon rồi, anh trai yêu quý cùng thằng bạn nối khố đồng tâm hiệp lực quẳng hắn sang một bên.

Cũng không phải là đố kị, chẳng qua là có chút ghen tị.

Ai về nhà nấy, chuyện nào vào chuyện đó...

Chỉ mình hắn là vẫn mông lung, hai chữ ổn định tuyệt nhiên trở nên quá xa xỉ.

Ai rồi cũng tìm được bến đỗ của đời mình, nhưng có khoảng thời gian Bùi Tiến Dụng đã tự mình đa nghi, không lẽ chỉ riêng hắn là không thể tìm thấy nửa kia?!

Vậy cũng quá tâm nhẫn rồi...!

Từ ngày về Việt Nam, Bùi Tiến Dụng bị quay như chong chóng, hết chuyện này tới việc nọ. Chính bản thân hắn cũng không biết rằng trong lòng vẫn luôn chứa nặng tâm tư.

Bị cuốn vào guồng quay của công việc, phải đến hôm qua nhận được cuộc gọi của người kia Bùi Tiến Dụng mới giật mình, vậy đó mà đã nửa tháng rồi.

Như lời nhắc nhở hắn ngày mai tới dự hôn lễ của anh Huy, chớ tới muộn.

Vẫn là giọng điệu ngoan ngoãn đó, thậm trí Bùi Tiến Dụng còn nghe ra có phần nhẫn nhịn.

"Anh Dụng... ngày mai anh có tới không?"

Bùi Tiến Dụng có nghe ra khi mình nói có, đầu dây bên kia vang đến tiếng thở nhẹ một hơi, thậm trí còn có tiếng cười khẽ mơ hồ.

Người đó, nói muốn gặp cũng đúng, không muốn gặp cũng đúng.

Nhưng suy cho cùng, cũng không muốn gặp cậu ấy trong tình trạng này.

.

Bùi Tiến Dụng vừa bước vào sảnh hôn lễ, đầu đã ngó quanh ngó quất, cố tìm trong đám đông bóng dáng một người.

Thân ảnh ấy, vừa cao lại vừa có một sức hút kì lạ, chỉ cần đảo mắt sẽ thấy ngay.

Đoàn Văn Hậu không nhanh không chậm bước tới gần, trên môi vẫn nở một nụ cười chừng mực.

Vẫn là dáng người ấy, vẫn là khuôn mặt ấy.... chỉ là nụ cười bây giờ không còn mang nét ngây ngô như trước.

Dáng vẻ của cậu thanh niên chưa đến hai mươi cũng không còn. Phải chăng còn sót lại, chỉ là một tấm lưng cao gầy, nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác bình yên.

Đoàn Văn Hậu tiến đến ôm hắn một cái coi như chào hỏi, cũng không có hành động gì quá trớn. Ôm xong liền tách ra, cười cười nói nói dẫn hắn vào trong.

Suốt cả buổi lễ hai người cũng không nói gì nhiều. Bùi Tiến Dụng lúc thấy Phạm Đức Huy trao nhẫn thuận miệng hỏi bao giờ cậu cầu hôn, Đoàn Văn Hậu cũng không giấu diếm bảo sắp rồi. Được nước lấn tới Bùi Tiến Dụng muốn xem ảnh cô ấy, Đoàn Văn Hậu chỉ cười cười đợi đến lúc người ta đồng ý sẽ cho anh xem.

Nói chuyện cũng chỉ đến như vậy, không có gì đặc biệt.

Kết thúc hôn lễ hai người Bùi Tiến Dũng cùng Hà Đức Chinh liền cùng nhau trốn đi chơi, trước khi đi Hà Đức Chinh còn bố thí cho hắn một câu không đầu không đuôi.

Tình của nắng. (Fanfic Dũng Chinh)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ