chương 31

1.2K 144 8
                                    

Hà Đức Chinh đứng trước gương sửa soạn hồi lâu, ngắm nghía từ đầu tới chân không sót chỗ nào rồi mới yên tâm gọi điện cho Bùi Tiến Dụng đến đón cậu.

Ăn bám mẹ nửa tháng trời ở nhà sau đó Hà Đức Chinh theo kế hoạch xuống câu lạc bộ để luyện tập phục hồi sau chấn thương, chuẩn bị cho vòng tứ kết V-league sắp tới.

Cuộc sống của cậu ngoài thiếu đi một người tên Dũng cũng không có quá nhiều thay đổi.

Sáng sáng tới sân bóng luyện tập, nghỉ trưa xong lại vác xác tới sân tập, tối đến không đi chơi cùng hội Bùi Tiến Dụng thì nằm trong phòng cày game một mình.

Chỉ là đôi khi ngồi ngẩn ngơ một mình sẽ nhớ người ta, tự hỏi cậu ấy giờ đang làm gì.

Vừa luyện tập phục hồi vừa chạy show giờ lại cùng đồng đội mở quán đồ nướng "u23 & những người bạn", hơn một tháng nay Hà Đức Chinh bận đến đầu tắt mặt tối, muốn thở một hơi thư thả cũng khó.

Hôm nay khai trương quán nướng, Hà Đức Chinh dù mệt cũng phải lê xác đến...

Dù biết ở đó đương nhiên sẽ có người kia.

Vốn dĩ ban đầu định không đến, trong đầu còn viện đủ lí do từ đáng tin đến đáng đánh, nhưng cuối cùng lại dứt khoát vứt hết sang một bên.

Trốn một ngày, có thể trốn cả đời hay sao...?!

Có thể mãi mãi không cần nhìn mặt nhau nữa hay sao...?!

Vậy nên đã gặp thì phải nhìn mặt nhau cho tốt, ăn mặc đàng hoàng một chút, cười nhiều thêm vài cái, để người kia không phải lo lắng cho mình.

.

Dù đã một thời gian nhưng sức nóng mà u23 Việt Nam tạo ra vẫn chưa bao giờ giảm nhiệt. Cũng bởi vậy mà quán nướng mới của mọi người rất được đón nhận, tất cả cũng đều bị quay như chong chóng đến thời gian thở cũng không có, hết đón tiếp tốp này đến nhóm khác không dứt, cuối cùng từ sáng tới gần 12h đêm mới hết khách.

Hà Đức Chinh vặn vặn cái eo sắp gãy ra đến nơi của mình, mắt ngó xung quay tìm Bùi Tiến Dụng.

Tìm mỏi mắt một lúc cũng không thấy, Hà Đức Chinh bèn lôi điện thoại ra gọi. Đầu dây bên kia đổ chuông một lúc lâu mới có người bắt máy, giọng Bùi Tiến Dụng không được bình tĩnh cho lắm

"Chinh hả? Mày về trước đi, tao còn có chuyện... Đoàn Văn Hậu! Tôi bảo cậu ngứa mắt đấy! ....@$$''#&:fzv5bd..."

Hà Đức Chinh tặc lưỡi một tiếng cúp máy, đầu dây bên kia rõ ràng là đang bận cãi nhau với người khác.

Có một thời gian bản thân cậu cảm thấy vô cùng áy náy với Bùi Tiến Dụng, nghĩ rằng hắn vì chơi với tên gay như mình nên mới thích đàn ông, đến giờ cùng Đoàn Văn Hậu vẫn dây dưa không dứt.

Vốn định đi về trước, ra đến cửa lại thấy bóng dáng ai đang đứng đó một mình, một bóng lưng quen thuộc đến đau lòng.

Là cậu ấy.

Hà Đức Chinh tự tát mình một cái, miệng cố nặn ra một nụ cười tự nhiên nhất bước tới gần

Tình của nắng. (Fanfic Dũng Chinh)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ