Tinh cầu rộng lớn
Nhìn đâu cũng thấy bóng anh
___Taehyung nhìn xuống bàn tay nhỏ nhắn nằm gọn trong tay mình, cảm giác thật lạ. Jungkook đã để anh cầm tay cậu như thế này suốt quãng đường vừa qua, vừa đi vừa nhăn nhó than thở :
" Anh rốt cuộc là muốn đưa em đi đâu vậy ?"
" Rồi em sẽ biết."
" Sao lại cứ giấu giếm hoài thế?" - Cậu phụng phịu, hỏi từ nãy đến giờ Taehyung chẳng thèm trả lời, nếu có thì cũng chỉ là những câu đại loại như cái kiểu vừa rồi, không đầu không đuôi, mờ mịt và mang lại cảm giác bực bội. Jungkook chợt cảm thấy giận mình ghê gớm vì đã đặt niềm tin vào kẻ đi trước cậu quá nhiều.
Taehyung cười " Trước sau gì cũng đến, em hỏi mãi làm gì, lo mà tận hưởng cảnh đẹp đi."
Jungkook ngẩn mặt, quay ra quan sát khu rừng. Đúng thật là quang cảnh trước mắt khiến người ta cảm thấy mình nhỏ bé đi vài phần.
Dòng thác cuồn cuộn chảy xuống, đập mình mạnh mẽ vào những tảng đá to, phun lên thứ bọt trắng xoá. Jungkook thích thú ngắm nhìn. Ở Dạ giới lại có nơi đẹp đẽ đến như vậy sao ?
Một nơi đẹp đẽ ở trong lòng vùng đất tối tăm?
Thật ra, Jungkook không còn thấy nó tăm tối nữa. Cuộc đời cậu xuất hiện một thứ ánh sáng mới, cho dù là cậu chỉ mới phát hiện ra thôi nhưng Jungkook đã thật sự nghĩ rằng cậu đang ngày càng trở nên u mê anh nhiều hơn.
Quay sang nhìn người kia đang đứng cạnh mình vươn vai, Jungkook mỉm cười, ước ao giá mà có thể như thế này mãi nhỉ ?
Không có đau khổ, không có hận thù, chỉ có anh bên cạnh.
Nhưng hoá ra cũng chỉ là ước muốn. Mà ước muốn thì lúc được lúc không.
" Thích không ?"
" Rất thích."
" Hồi đó, cứ khi nào rảnh là cha anh lại đưa anh ra đây tắm. Ông bảo rằng phải tập đối mặt với những thứ như thế này, nó sẽ giúp anh trở nên mạnh mẽ và kiên cường hơn."
" Vậy anh có tiến bộ thêm tí nào không ?"
" Không, anh chỉ thấy lạnh thôi."
" Vô duyên."
Taehyung cười, Jungkook cũng cười.
" Băng qua ngọn thác này là đến nơi rồi, đêm nay chúng ta nghỉ ở đây nhé ?"
" Vâng."
Đêm xuống, không khí bỗng trở nên lạnh hơn, xung quanh im ắng bất thường, sương bắt đầu giăng trên những vòm lá, phủ mờ bầu trời đen như mực.
" Jungkook, Jungkook." - Taehyung gọi khẽ Jungkook đang ngủ gục trên vai mình dậy khi anh cảm thấy có sự xuất hiện của quái thú gần đây.
Jungkook cũng vì đó mà tỉnh lại. Họ ban đầu không biết trốn vào đâu bởi vì xung quanh chỉ toàn là cây cội, chẳng có lấy một cái hang nào.
" Taehyung, hay là đi vào bên trong thác ?"
" Không được, nguy hiểm lắm."
" Nhưng hết cách rồi."
BẠN ĐANG ĐỌC
[LONGFIC|VKOOK] - Một là yêu, hai là yêu nhiều
FanfictionDạ Giới của anh, Nhật Giới của em. __ cover designed by : @-kookcumber author : @cherryvery1230