30.Có yêu hay không, cậu không biết.

2.4K 275 33
                                    

"Hồi ức cháy rụi thành tro

Mà vẫn không chờ được đến đoạn kết"

___

" Hóa ra em đã phải trải qua quá nhiều thứ khó khăn như vậy.."

" Có gì đâu hyung " - Jimin gãi đầu, phải thật lâu rồi cậu mới dùng hết can đảm để nghĩ về quá khứ của mình, những tháng năm mà Jimin thật sự chỉ muốn chạy trốn khỏi, những bí mật mà cậu thà là giữ trong lòng còn hơn để cho bất kì người nào khác biết được, vì có thể những điều mà cậu biết sẽ thay đổi cả tinh cầu, như là sự tồn tại của Dạ Nhật hoa chẳng hạn.

Jimin nghe được về loài hoa này thông qua lời kể của một ông lão đã nuôi lớn cậu sau khi ông tìm được cậu ở trong chiếc hang ngày đó, trong tình trạng không được khả quan mấy.

Cậu hiểu rằng mình đã nghe được những gì, rằng điều mình biết nó nghiêm trọng ra sao, và Jimin lúc nào cũng ngưỡng mộ đại tướng với tất cả những thứ nặng nề mà ngài ấy đang gánh chịu hơn là biết ơn ngài vì năm xưa đã cứu cậu thoát chết. So với việc mong ngóng được gặp lại anh trai thì Jimin cũng mong một ngày nào đó đại tướng sẽ tìm thấy được Dạ Nhật hoa và mang nó phân tán khắp nửa tinh cầu đã từng rất hạnh phúc này, biến mọi thứ trở về nguyên thủy. Thế giới sẽ bình yên như nó vẫn vậy, loài người sẽ hạnh phúc như họ đã từng.

Kể từ lúc cậu biết được về loài hoa có ánh sáng màu xanh đó cho đến nay, Jimin luôn chờ đợi một sự kì diệu xuất hiện nhưng mọi thứ không hề thay đổi, quỷ vẫn hoành hành, loài người thì càng ngày càng yếu thế.

" Jimin, Jimin..." - Namjoon gọi cậu em trai đang ngây ngẩn suy nghĩ, mắt nhìn về một điểm trong không trung.

" Dạ.. ? Ơ, em xin lỗi, chỉ là quá khứ chợt ùa về làm em mải suy nghĩ." - Dòng suy nghĩ của Jimin bị tiếng gọi đó cắt ngang, cậu bừng tỉnh.

Hoseok dụi mắt, ngắm nhìn xung quanh. Sương mù đã tan bớt, thời tiết có vẻ cũng dễ chịu hơn, có lẽ họ nên tiếp tục cuộc hành trình của mình.

" Đi thôi nào, chúng ta còn phải về nhà giúp Seokjin lo cho anh trai hôm nọ nữa, đừng quên nhiệm vụ."

" Anh trai tên Yoongi ấy hả ?" - Namjoon nhíu mày hỏi lại.

" Chứ sao, tình hình của anh ta có vẻ không được ổn lắm, không biết đã khỏe lại chưa."

Jimin nghe đến cái tên Yoongi, chợt giật mình vì nhận ra đó là anh trai của đại tướng, kiêm phó đại tướng của Dạ giới.

" Các anh nói sao ? Là Yoongi ?"

" Đúng vậy, chính anh ta là người để lại bức thư cho cậu nhóc đại tướng kia đấy. Hyung tìm thấy anh ấy ở chân núi hiểm, hình như bị thương rất nặng.."

" Bức thư, hyung có nhớ trong đấy ghi gì không ?" - Jimin sốt sắng, nếu mọi chuyện đúng như cậu nghĩ thì phải chăng Yoongi đã tìm thấy Dạ Nhật hoa ?

" Ờm cái gì mà tháng 6 trăng lên rồi hoa hoa gì đó... anh cũng không nhớ rõ." - Hoseok gãi đầu.

" Em nghĩ chúng ta nên khởi hành ngay, hyung." - Jimin nghe trái tim mình đập mạnh, như vậy.. như vậy là cậu có thêm hi vọng rồi sao ? Cậu phải nhanh chóng gặp anh Seokjin để nói cho mọi người về những gì mình biết mới được.

[LONGFIC|VKOOK] - Một là yêu, hai là yêu nhiềuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ