Ngoại Truyện 1+2

4.2K 272 105
                                    



Ngoại truyện 1.

.


Hậu tỏ tình

.

Tiến Dũng ngồi một bên sofa, mặc dù TV đang chiếu lại bộ phim mà anh yêu thích thì anh vẫn không sao tập trung vào những gì đang diễn ra trên màn hình được. Anh tự rút kinh nghiệm cho bản thân rằng sau này hẹn hò với Đình Trọng thì không nên đi xem phim nếu như không muốn bỏ phí gần hai tiếng thẫn thờ như vậy...

Nhưng nếu để ngắm em thì bao lâu cũng được.

Thật ra Tiến Dũng lo ra không phải là vì mải ngắm Đình Trọng, anh đang cố không tập trung vào cậu cơ. Cậu đang ngồi bên kia sofa, nhưng thay vì giả vờ xem phim như Tiến Dũng, cậu cứ nhìn chằm chằm vào cái chân đang được chườm đá của anh với vẻ mặt hết sức áy náy làm anh dù cố đến mấy cũng không thể làm ngơ nữa.

"Anh đã nói là anh không đau cơ mà."

"Nhưng mà..." Đình Trọng đỏ mặt, cúi đầu lí nhí "Ban nãy em còn ngồi cả lên chân bồ."

"Thôi nào!" Tiến Dũng phì cười, kèo Đình Trọng lại sát vào người mình. "Đổi lại anh được ôm Trọng thì đau như này cũng có là gì đâu."

"Cái ông này" Đình Trọng bật cười, vỗ lên vai anh, chính cậu cũng có thể cảm nhận được hai má mình đang nóng dần lên rồi đây. "Sao bây giờ em mới biết bồ sến súa như vậy thế!"

Tiến Dũng nhìn cậu nhóc trong lòng mình, nếu không phải vì cái chân đau thì anh nhất định sẽ ôm cậu chặt hơn nữa cho xem.

"Nếu Trọng không thích thì anh sẽ không nói, nhưng nếu Trọng thích thì ngày nào anh cũng nói cho Trọng nghe!"

"Eo ôi sến khiếp!"

Đình Trọng dùng sức nhéo má anh, không cho anh tiếp tục những câu tỏ tình không biết ngại ngùng như này nữa. Mãi đến khi cơn buồn ngủ kéo đến, cậu mới chịu miễn cưỡng tha cho anh. Đình Trọng kín đáo liếc nhìn xung quanh, nơi nghỉ ngơi duy nhất ở đây xem ra chỉ còn có chiếc sofa mà cả hai đang ngồi thôi.

"Bồ Dũng nè..." Đình Trọng lùi người lại, vờ như đang săm soi cái chân đau của anh. "Chân bồ đau vầy hay bồ lên lầu nằm nghỉ đi."

"Vậy..." Tiến Dũng xoay người sang nhìn Đình Trọng "Trọng dìu anh lên phòng đi, chân anh đau quá!"

Đình Trọng nhìn anh, đăm chiêu một chốc rồi cũng ngoan ngoãn dìu anh về phòng. Cho dù cơn mệt mỏi lúc này đang ập đến thật nhưng Tiến Dũng là người yêu của cậu cơ mà, làm sao cậu có thể nhìn anh khập khiễn leo cầu thang được chứ; huống chi biết đâu Đình Trọng còn có thể mè nheo xin anh một góc giường ngồi duỗi chân thì sao.

Mặc dù nung nấu ý định bất chính nhưng dù sao Đình Trọng vẫn là em trai ngoan của anh Tiến Dũng cơ mà, cậu đỡ anh lên giường, giúp anh chỉnh gối đắp chăn, đến nỗi dẫu chính anh cũng chẳng đau đến mức không làm được gì nhưng nhìn cậu như vậy anh tất nhiên là rất sẵn sàng tận hưởng rồi.

[Dũng Trọng][0421]Những ngày đơn phươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ