Chương 29

225 4 0
                                    


Tôi lại bắt đầu tiếp tục đi học rồi, sau khi suy nghĩ thật lâu rốt cuộc tôi chọn chuyên ngành tiếng Anh trong học viện tự thi của đại học A, tôi cũng không biết vì sao tôi lại chọn chuyên ngành này, có lẽ bởi vì có chỗ nào không hiểu thì anh có thể dạy kèm cho tôi.

Không biết có phải là do từng đi làm hơn một tháng gặp đủ loại người hay mọi người trong lớp tôi sống chung với nhau khá dễ hay không mà tôi không còn bị động quen biết bạn bè như trước nữa, tôi đã quen được khá nhiều bạn tâm đồng ý hợp. Giờ tự học, tôi nhàm chán lật qua lật lại từng tờ sách nhìn nội dung có chút khó hiểu ở trong.

"Lý Ngọc Uyển tan học cậu có đi đâu không? Nếu không có việc gì thì chúng ta đi dạo phố đi." Viên Mai ngồi bên cạnh đẩy tay tôi một cái.

"Còn có thể đi đâu chứ, tới căn tin ăn cơm thôi, buổi chiều còn có lớp đó." Tôi nghiêng đầu liếc cô ấy, đây là Viên Mai - kẻ cuồng đi dạo phố, bắt được chút thời gian rảnh là liền đi shopping, sau đó mua một đống lớn đồ chả có chỗ dùng trở về, cái móc dây đinh đinh đang đang treo trên di động của tôi chính là chiến lợi phẩm cùng cô ấy đi dạo phố mấy lần có được.

"Lại là căn tin à! Lý Ngọc Uyển, cậu ăn mãi ở căn tin không chán sao, đổi chỗ mới ăn đi, nếu không chúng mình ra ngoài ăn McDonald?" Tôn Linh Lâm ngồi đằng trước nghe tôi nói buổi trưa tới căn tin ăn cơm thì vẻ mặt không ủng hộ xoay người đề nghị.

"Thôi, mập lên nữa là mình phải giảm cân đó..., lại nói ra ngoài ăn, đi tới đi lui cũng mất gần một tiếng, còn thời gian nào mà ăn nữa chứ, quay về cũng không còn thời gian nghỉ ngơi." Tôn Linh Lâm là cô nàng cuồng đồ ăn nhanh, dáng người nhỏ nhỏ tong teo mà có thể ăn cả một thùng lớn hamburger KFC nhưng ăn thế nào cũng không thấy cô ấy tăng ra thêm chút thịt, gần đây tôi cùng đi ăn với cô ấy mấy lần lại phát hiện dường như mình có béo lên một chút so với trước.

"Lý Ngọc Uyển, cậu còn nói mập lần nữa mình bóp chết cậu." Một đôi tay thịt thịt vòng qua cổ tôi.

"Chu Châu, mình sắp bị cậu bóp chết rồi." Tôi vỗ vỗ cái tay vòng trên cổ.

"Lý Ngọc Uyển cậu còn nói mập nữa, mình dứt khoát không thèm sống nữa." Cái vòng trên cổ buông ra, Chu Châu có chút tròn vo từ phía sau tôi đi tới hàng ghế trống phía trước ngồi xuống.

"Chu Châu, cậu không mập, cậu chỉ là đầy đặn mà thôi, nếu đặt ở triều đại nhà Đường cậu còn xinh đẹp hơn cả Dương quý phi." Chu Châu người cũng như tên, ngũ quan dung mạo rất xinh đẹp, tròn trịa khiến người ta yêu thích, chỉ là có chút tham ăn. Chỉ cần là ăn thì đều thích, luôn là không ngăn được cái miệng nên không thể nào hạ được quyết tâm giảm cân.

"Cũng đến giờ rồi, đi ăn thôi... ăn xong quay về còn có thể nghỉ ngơi được một lát." Tôi giơ cổ tay nhìn đồng hồ, cũng sắp tới giờ mở cửa căn tin rồi.

"Đi thôi........"

"Lại căn tin à........."

"Đồ ăn ở đó thật ra cũng không tệ mà!"

Nhanh chóng rời khỏi phòng học, tôi quay qua nhìn cô gái vẫn ngồi trong phòng học đang cúi đầu đọc sách không hề nói chuyện. "Nhiễm Tĩnh, cùng đi ăn cơm chứ?"

Song Sinh - Tĩnh Hải Vô BaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ