Chương 46

222 4 0
                                    


Tôi đứng ở quầy thực phẩm tươi sống trong siêu thị chọn tôm sông và cá quế tươi, Tiểu Nhã đứng bên cạnh đẩy xe mua hàng không ngừng nhìn xem các loại thức ăn rồi chọn lựa bỏ vào trong xe.

"Tiểu Uyển Uyển, thật sự rất xin lỗi, hẹn cậu đến nhà mình ăn cơm mà lại phiền cậu phải nấu ăn." Từ Tiểu Nhã ngoài miệng nói rất xin lỗi, nhưng trên mặt lại một chút cũng không có vẻ xấu hổ biết lỗi mà còn nhìn xung quanh chọn món cô ấy thích ăn.

"Tiểu Nhã, cậu kết hôn cũng gần hai năm rồi, vậy mà còn chưa biết nấu cơm à?" Tôi nhặt hải sản và thịt không được tươi mà Từ Tiểu Nhã bỏ vào trong xe đẩy ra ngoài.

"Cậu biết đó, mình vốn là không biết nấu ăn, mặc dù kết hôn hơn hai năm, nhưng mỗi khi mình vào nhà bếp trừ nấu mì ra thì chưa từng nấu được cơm hay món gì khác." Tiểu Nhã tiếp tục ném thức ăn vào trong xe đẩy.

"Vậy hai năm qua cậu và An Đằng sống bằng cách nào thế, không ăn cơm à?" Không biết đồ gia vị trong nhà Tiểu Nhã có đủ không nữa, có cần mua một chút hay không đây, nếu lát nữa lấy thức ăn ra chuẩn bị mà thiếu này thiếu nọ thì phiền lắm.

"Bữa ăn sáng thì tùy tiện ăn chút đồ ở trên đường, ở công ty thì ăn đồ ăn Trung Quốc, bữa ăn tối thì không phải đến nhà mẹ anh ấy ăn thì chính là đến nhà ba mẹ mình ăn, nếu không thì lại dứt khoát tùy tiện ăn chút đồ ở bên ngoài, còn nếu ngán ăn đồ ở bên ngoài quá thì về nhà nấu mì ăn là được." Tiểu Nhã bẻ ngón tay đếm tổng cộng có bao nhiêu lần ăn đồ ăn ở nhà. Tôi không chịu nổi lắc đầu một cái, đi tới quầy bán đồ gia vị lựa chút đồ cần thiết.

"Tiểu Uyển Uyển, hôm nay cậu muốn làm món gì thế? Nếu không thì làm tiếp món vịt chiên giòn đi?" Tiểu Nhã cầm một con vịt phì nộn giơ lên trước mặt tôi.

"Tiểu Nhã, hôm nay chúng ta đã mua rất nhiều thức ăn rồi, nếu làm thêm món vịt chiên giòn thì sẽ ăn không hết, để lần sau đi." Tôi đem con vịt thả lại tủ đông.

"Quyết định vậy đi, lần sau mình muốn ăn vịt chiên giòn! Tiểu Uyển Uyển, cậu trở về thật tốt, cậu không biết 5 năm này mình nhớ mấy món ăn cậu làm cỡ nào đâu." Mặc dù đã kết hôn nhưng Tiểu Nhã vẫn là mặc quần áo trung tính của con trai như cũ, vẻ mặt cô ấy cảm động ôm vai tôi, đưa tới người đi qua bên cạnh đều ghé mắt nhìn.

"Phải, mình đã trở về, lần sau cậu muốn ăn cái gì thì cứ nói, dù sao mình cũng không có đi làm, buổi trưa chờ các cậu tan sở mình có thể dẫn các cậu đi ăn cơm." Tôi có chút buồn cười, cái cô Tiểu Nhã này mặc dù đã kết hôn, nhưng vẫn giống y như trước đây không hề thay đổi.

"Thật sao! Vậy thì tốt quá, Tiểu Uyển Uyển nếu mình đàn ông chắc chắn sẽ lập tức rước cậu về nhà." Tiểu Nhã vẫn là cười giỡn với tôi giống như trước kia.

"Phải phải, nếu cậu là đàn ông nhất định mình cũng sẽ gả cho cậu." Tôi vừa thuận theo cô ấy trả lời vừa duỗi tay lấy đồ gia vị cần thiết.

Tôi và Tiểu Nhã xách theo bao lớn bao nhỏ trở lại chỗ ở sau khi cưới của bọn họ, may mà chỗ này cách siêu thị không xa lắm, nếu không tôi thật sự không biết làm sao mới có thể xách được nhiều đồ như vậy trở về. Đi tới trước cửa nhà, Tiểu Nhã vừa định móc chìa khóa từ trong túi ra mở cửa thì cửa chính đã mở ra, An Đằng đi ra nhận lấy túi mua hàng trong tay tôi.

Song Sinh - Tĩnh Hải Vô BaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ