|Chap 18|

562 29 2
                                    

*Chát* - Trịnh Hà đi đến trước mặt cậu, vung tay tán mạnh vào mặt cậu. Mọi người nghe thấy tiếng động liền chuyển ánh mắt qua chỗ cậu.

"Khải Khải" - Uy Vũ đứng gần đó định lên tiếng nhưng cậu đã đưa tay chặn lại.

"Trịnh Hà, tại sao cô đánh tôi?" - Cậu đứng dậy nhìn thẳng vào mặt cô ta.

"Mày chỉ là một MB rẻ tiền được chủ tịch Dịch chọn thôi, không lẽ tao không được đánh mày?" - Cô ta trừng mắt nhìn cậu.

"Cô nói tôi là MB?" - Cậu nhíu mày hỏi.

"Đúng, tao nói mày là MB đó. Cái thứ rẻ tiền mà dám trèo cao đi bên cạnh chủ tịch Dịch. Chỉ có được một chút nhan sắc vậy mà dám đi quyến rũ người khác sao?" - Cô ta cười khinh bỉ.

"Cô nói tôi như vậy. Vậy cô có biết tôi là ai không?" - Cậu cười lạnh nhìn cô ta hỏi.

"Mày là ai làm sao tao biết được chứ" - Cô ta liếc cậu nói.

"Vậy tôi nói cho cô biết. Tôi tên Vương Tuấn Khải" - Cậu nhấn mạnh tên mình.

"Hả? Vương Tuấn Khải, không phải Đại Thiếu gia của Vương Đại sao?" - Một người đứng sau lưng ả chợt thốt lên.

"Đại Thiếu gia...của Vương...Vương Đại" - Mặt cô ta trắng bệch ấp úng nói.

"Hình như là vậy" - Cậu nhìn sắc mặt cô ta, nhếch mép cười. Dù cho cậu có hiền lành nhưng cũng cần đúng chỗ và đúng người.

"Sao...sao có thể chứ?" - Cô ta kinh ngạc lùi lại vài bước, không may vấp đuôi váy mà ngã xuống.

"Sao lại không thể. Sẵn tiện đây tôi nhờ cô về nói với Chủ tịch Trịnh là 'Từ nay Vương Đại chính thức cắt đứt hợp đồng với Trịnh Gia, rút hết toàn bộ số vốn đầu tư, sau này không qua lại nữa.' Cô nghe rõ chưa?" - Từ lâu cậu đã điều tra được Trịnh Gia tham gia một số chuyến hàng cấm. Cậu đã nói với ba cắt đứt hợp đồng, ba cậu đồng ý nhưng do không có lí do phù hợp với lại ông không muốn phơi bày sự thật của họ ra nên để cậu tư lựa chọn thời gian xử lí. Đây là thời cơ thích hợp nên cậu cũng nói luôn. Cậu nhìn cô ta ngồi dưới đất cười khinh bỉ.

"Không... Vương thiếu, tôi xin lỗi cậu mà. Xin cậu đừng cắt hợp đồng mà, cũng đừng rút vốn mà. Tôi xin cậu..." - Cô ta quỳ dưới chân cậu, nắm ống quần cậu khóc lóc vang xin. Son phấn lấm lem đầy mặt. Nếu để cậu thực sự rút vốn đầu tư thì nguy cơ công ty của ba cô ta sẽ bị phá sản là rất cao, cô không muốn chuyện đó xảy ra.

"Xin lỗi, lời tôi đã nói rồi không rút lại được" - Cậu đứng lui tránh khỏi cô ta, nói. Cô ta bị một cú sốc mạnh quá, ngất nằm thẳng ra sàn nhà. Vũ Hàng và anh nói chuyện xong thấy đám nguwoif bu đông liền đi qua xem.

"Khải Khải, em không sao chứ?" - Anh nhíu mày nhìn má cậu bị in dấu tay sưng đỏ lên. Cơn giận của anh lại nổi lên.

"Ưm, em không sao. Anh Hàng, xin lỗi vì em đã để xảy ra chuyện này trong tiệc của anh" - Cậu nhìn anh lắc đầu rồi xoay qua Vũ Hàng cười cười.

"Không sao, em đừng lo" - Vũ Hàng xua tay.

"Uy Vũ, xử lí đi" - Anh nhìn qua Uy Vũ đứng gần đó nói, lạnh lùng liếc người nằm dưới sàn.

[HOÀN] [Thiên Khải Ver] [Edit] Nuông Chiều Vợ YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ