Bữa tối kết thúc, bố mẹ Thiên Yết có thói quen sẽ đi dạo. Gần nhà có một công viên nhỏ, lắp đặt nhiều dụng cụ thể dục. Người dân trong khu thường tụ tập ở đó để vận động một chút hoặc gặp nhau trò chuyện, nghỉ ngơi. Căn nhà yên lặng và chỉ còn lại hai người.
Song Ngư dọn dẹp căn bếp sau bữa cơm, Thiên Yết tắm xong và đang ngồi hong khô tóc, xem chương trình tối thứ bảy. Anh chỉ bật tivi cho có tiếng vui nhộn, anh cũng không quan tâm đến chương trình đang trình chiếu. Thiên Yết vò đầu làm mái tóc rối tung thành từng tầng từng lớp phồng lên. Song Ngư vừa bước ra nhìn thấy bộ dạng đáng yêu đấy trong lòng rung động. Cô bước nhanh tới ghế, ôm anh ngang eo rồi ngước mắt nhìn anh vẫn đang tiếp tục làm mấy động tác rũ tóc.
Cô hôn má anh thành tiếng rồi cười típ mắt. Thiên Yết cũng động lòng cúi xuống hôn môi cô. Vì ở cùng bố mẹ mà cả ngày nay anh phải kiềm chế lại gần hay âu yếm cô. Nhân cơ hội chỉ có hai người, anh tranh thủ hưởng thụ. Song Ngư ngồi sát anh, gác cả hai chân qua đùi Thiên Yết rồi luồn hai bàn tay lên mái tóc anh tiếp tục vày vò.
- Nhìn anh dễ thương cực.
- Thế hả? – Thiên Yết đáp qua loa rồi lại hôn môi cô.
- Anh biết em thích làm gì anh nhất không?
- Làm gì?
- Chính là vò rối tóc anh như thế này này. – Cô vừa nói, vừa hành động, khuôn mặt hồ hởi vui vẻ để chứng tỏ cho sự hứng thú của mình. – Nhìn yêu cực.
Song Ngư áp hai bàn tay lên bên má Thiên Yết, ánh mắt yêu chiều cưng nịnh.
- Dạo này anh béo lên à? Hai má tròn tròn hơn trước rồi.
- Vì em ở đây đấy. Em không về, anh lo chẳng ăn chẳng ngủ được.
- Cứ thế này anh sẽ lại béo quay lên cho coi. – Song Ngư quở.
- Béo thì không yêu anh nữa à?
- Ừ, béo sẽ xấu. Em chỉ thích cái đẹp thôi.
- Em là tên háo sắc.
Thiên Yết véo mũi cô, Song Ngư lườm vài giây rồi kéo cổ anh cúi xuống dựa vào mình. Một bàn tay vuốt bên má anh. Thiên Yết dịch chuyển khuôn mặt dựa vào sâu hõm cổ Song Ngư. Anh đặt một nụ hôn, rồi sau đó lại là một nụ hôn sâu khác. Thấy cô không có phản ứng, anh đưa lưỡi liếm nhẹ. Song Ngư cảm thấy ướt ướt, lành lạnh thì nhéo vào đùi anh cảnh cáo. Thiên Yết bật cười thành tiếng bên tai.
- Anh muốn về Hà Nội.
- Em biết ý đồ xấu xa của anh nhé. Tối nay em sẽ ngủ với mẹ đó. Cho anh ngủ một mình.
- Anh sẽ cô đơn mà chết mất.
Vừa dứt lời, anh vòng tay qua eo nhấc bổng cô đặt lên đùi mình ngồi. Thiên Yết tìm đến vành tai cô hôn, anh cắn nhẹ kích thích. Song Ngư vừa khó chịu vừa lo sợ. Cô liên tục đưa mắt nhìn về phía cổng nghe ngóng tiếng động, sợ bố mẹ Thiên Yết về bất chợt sẽ thấy cảnh tượng này. Thiên Yết biết Song Ngư đang phân tâm, nên nâng cằm kéo mặt Song Ngư nhìn thẳng về phía mình. Cô nhăn nhó.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Thiên Yết - Song Ngư] Một cuộc yêu đương
RomanceMột cuộc yêu đương. Yêu rồi giận rồi chia ly rồi giận Đích đến của một tình yêu trưởng thành là gì?