Cuộc hoan ái bị gián đoạn bởi tiếng chuông điện thoại rền vang. Song Ngư đê mê trong cơn kích tình, chẳng màng đến chuyện xung quanh. Cô gắt gao ôm chặt lấy anh, đón nhận từng đợt sáp nhập mãnh liệt, thân dưới nhiệt tình co thắt cùng anh hòa hợp. Thiên Yết ban đầu cũng lờ đi tiếng chuông điện thoại khó chịu đó, nhưng nó kêu hoài không dứt, làm tâm trí anh phân tán, khó chịu.
Anh với tay tới chiếc điện thoại sáng đèn trên bàn làm việc cạnh giường, anh cau mày nhìn tên người hiển thị. Chẳng ngần ngại, anh bắt mấy:
- Alo.
Đầu giây bên kia lo lắng, giọng lắp bắp.
- A...Alo...Có phải điện thoại Song Ngư không ạ?
- Phải, anh tìm Song Ngư có việc gì? Ngư đang ngủ, sáng mai anh gọi lại. – Thiên Yết dứt khoát, lạnh lùng rồi tắt máy thẳng tay ném nó vào góc tường.
Song Ngư chẳng còn tỉnh táo để nhận ra chiếc điện thoại của mình đang bị đối xử tệ bạc. Thiên Yết kết thúc cuộc gọi, trở lại cuộc đua ái tình với cô. Thân dưới đưa đẩy mạnh mẽ vào vùng cơ thể bí ẩn thâm sâu của Song Ngư. Nơi đó ra sức co bóp, mút chặt hạ bộ của anh. Tiếng da thịt va chạm vào nhau vang khắp căn phòng. Song Ngư khẽ rên lên những âm thanh kiều mị, làm tinh thần Thiên Yết càng loạn trí. Anh cười nửa miệng, trườn người cúi thấp xuống bên tai cô, âm vực trầm đục cảnh cáo.
- Anh sẽ xử tội em.
Song Ngư đáp lại bằng một nụ cười mê luyến, cô cắn môi chịu đựng sự đau đớn xen lẫn khoái cảm cùng cực từ thân dưới truyền lên. Hai bàn tay nắm chặt ga giường, mắt nhắm nghiền, ngực và bụng ưỡn lên mỗi khi Thiên Yết rút ra rồi mạnh bạo đẩy vào.
- Yết....hôn em.
Ngay lập tức, Thiên Yết cúi xuống chiếm đoạt đôi môi mềm mọng. Hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau. Bên dưới, hai cơ thể liên tục sáp nhập.
Ánh sáng từ một nguồn sáng bí ẩn nào đó len lỏi qua khung cửa sổ chiếu ngang khuôn mặt Song Ngư ngủ say. Dù cơn hoan ái rút đi của Thiên Yết không ít sức nhưng trong thoáng chốc tỉnh giấc, anh cảm thấy bất an và khó khăn ngủ lại. Anh an yên ngắm nhìn khuôn mặt cô say giấc. Chợt nhớ tới cuộc gọi trước đó, anh với tay quanh giường tìm chiếc điện thoại của cô. Nắm chặt nó trong tay, anh phân vân, lựa chọn nên hay không nên kiểm tra số điện thoại đó. Cuối cùng, một năng lượng tiêu cực sâu bên trong thúc đẩy anh mở nguồn. Một tin nhắn báo đến. Tên người đàn ông đó hiện ra cùng lời nhắn anh ta để lại. Thiên Yết cảm thấy rộn rạo, nóng người. Nhưng , anh tỉnh táo tắt máy ném nó lại vị trí ban đầu rồi xoay người ôm cô. Hơi ấm, nhịp thở và mùi hương mát lạnh thoang thoảng giúp lòng anh nhẹ bớt, kéo cơn buồn ngủ từ từ đi về.
Sáng hôm sau, khi mặt trời chưa kịp lên cao, Song Ngư bị đánh thức bởi Thiên Yết. Anh rời khỏi giường, thay lại bộ quần áo. Anh nhìn cô cười và bước dài tới bên cô cúi xuống đặt nụ hôn lên trán. Song Ngư ngáp dài và duỗi người vươn vai trên giường như con mèo mướp vừa say giấc. Đôi mắt cô lại nhắm tịt, miệng vui vẻ cười nói.
- Anh dậy sớm vậy?
- Anh phải về chuẩn bị đồ để đi Nha Trang sáng nay.
- Bây giờ luôn á? Sao anh không nói với em để em về chuẩn bị cho anh?
BẠN ĐANG ĐỌC
[Thiên Yết - Song Ngư] Một cuộc yêu đương
RomanceMột cuộc yêu đương. Yêu rồi giận rồi chia ly rồi giận Đích đến của một tình yêu trưởng thành là gì?