13

473 42 4
                                    

Song Ngư bước tới quán cà phê tầm đầu giờ chiều. Cô lên thẳng tầng ba sau một hồi quan sát tầng một và hai đều đã kín chỗ. Hôm nay cô mặc một bộ đồ đơn giản và có phần cũ kĩ. Sau khi ăn trưa và ngồi nghĩ miên man, cô lục lại trong tủ quần áo ở căn hộ cũ lấy tạm một bộ để mặc. Cô chẳng có chút ý định phải chau chuốt hay làm đẹp một chút nào, mái tóc dùng mười đầu ngón tay cào cào cho vào nếp, đôi môi cũng chẳng thèm đánh son. Cô giản dị rời khỏi nhà. Đối với Bạch Dương, Song Ngư chính là vậy, cô sẵn sàng phơi bày sự nhếch nhác, thô kệch và cả xù xì của bản thân chẳng chút e ngại.

Cô bước lên bậc cầu thang cuối cùng đã bắt gặp ánh mắt Bạch Dương. Song Ngư nở nụ cười chào đón, Bạch Dương vội vã rời khỏi ghế khi cô lại gần. Hai cánh tay dang rộng ôm cô vào lồng ngực, siết chặt. Bạch Dương tham lam, luyến tiếc không buông, cánh mũi tìm kiếm mùi hương quen thuộc của cô vương lại.

Song Ngư ngại ngùng dùng sức đẩy mạnh Bạch Dương rời ra, cô cảm thấy ái ngại và dè dặt. Vừa lúc đó, phục vụ mang nước của cô tới. Song Ngư càng có lý do để nhắc nhở sự quá khích của Bạch Dương. Cô ngồi vào chiếc ghế đối diện. Bạch Dương nụ cười vụt tắt khi thấy vẻ căng thẳng và có chút khó chịu đang cố kìm nén trên khuôn mặt cô.

- Chỉ một cái ôm mà giờ em cũng keo dữ à?

- Ôi trời – Song Ngư cười bất lực – Anh học cái kiểu đó ở đâu vậy?

- Chẳng ở đâu.

- Sao đợt này ra gấp thế? Ra không báo trước, hôm qua em mới gửi file thiết kế đó, anh xem chưa?

- Xem lúc ở sân bay rồi. Xem xong gọi em liền mà hình như em bận, có người khác nghe. – Bạch Dương cười gượng gạo

- À... - Song Ngư thốt lên như vừa nhớ ra chuyện gì quan trọng, khuôn mặt ửng hồng – Là bạn trai em nghe đó. Hôm qua, thiết kế bìa sách của anh xong là em kiệt sức luôn, đi ngủ sớm nên anh ấy nghe máy giúp em.

- Em có bạn trai hồi nào? Mới về Hà Nội mấy bữa? Xa anh là kiếm bồ liền? – Bạch Dương trách móc

- Là người cũ, chúng em quay lại.

- Là thằng đó? – Bạch Dương ngạc nhiên hỏi lại – Là cái thằng ép em đó hả? Vậy mà em vẫn chịu quay lại với hắn?

- Duyên chưa hết nên không dứt được. – Song Ngư mỉm cười. Chẳng ai hiểu được ý cười đó là cam chịu hay là sự hạnh phúc. Nhưng Bạch Dương lại cho rằng, cô giống như đang bị ép buộc.

- Hắn ép em quay lại phải không? Sao không vào Nam với anh? Lúc em đi anh cũng nói, chỉ cần em quay lại anh luôn đợi em mà? Em có đang hạnh phúc không?

- Dương à, anh hiểu lầm rồi. Em với anh ấy đang rất tốt. Không như anh nghĩ đâu.

- Em không nói dối anh đó chứ?

- Thiệt! – Song Ngư khẳng định chắc nịnh – Em nói thiệt. Không dối. Anh ấy thay đổi rồi. Anh đừng nghĩ lung tung nữa, lo chuyện của anh đi. Mà nói xem, ra Hà Nôi là chi dợ?

- Ra gặp em. – Bạch Dương buồn rầu đáp

- Thế em về đây? – Song Ngư vui vẻ cầm túi toan đứng dậy thì Bạch Dương lo lắng kéo lại

[Thiên Yết - Song Ngư] Một cuộc yêu đươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ