Rượu qua ba lượt, vẻ mất tự nhiên lúc ban đầu rút đi xong, không khí hòa hợp rất nhiều.
Trong ghế lôi, ghế sô pha sắp thành hình bán nguyệt, vòng quanh bàn tròn trung tâm, tôi trễ lắm mới đến, bởi vậy chỗ ngồi ở cuối bên trái, mà đối diện phía bên phải, cũng là Nhâm Tây Cố. Bởi vì vị trí sắp đặt là nửa vòng tròn, tuy rằng một trái một phải hai cực đoan, nhưng cũng là vị trí khoảng cách tiếp cận nhất, cách không đến hai thước.
Ngay từ đầu kiêng kị có tôi, đề tài của mọi người đều giữ kẽ, đợi đến lúc buông lỏng, xung quanh bắt đầu ong ong đau đầu, không khỏi khiến cho tôi có chút hoài niệm khi lần đầu liên hoan, một đám người cùng tôi hai mặt nhìn nhau, không khí lạnh lẽo như trên Bắc Cực.
Cùng một nhân viên lớn tuổi đồng thời với tôi kết bè kết phái, bắt đầu từ mấy chuyện bát quái dài ngắn trong nhà, nhắc tới con cái trong nhà mình càng thêm mặt mày hớn hở. Đáng tiếc tôi không có chung đề tài, chỉ có thể buồn bực đem ánh mắt hướng qua mấy nhân viên gần đây. Bọn họ nghiễm nhiên đã muốn phân công, nhóm nữ tính vây quanh ở bên cạnh Tây Cố bắt đầu mài đao soàn soạt, nhóm nam tính lại ở bên ngoài vừa liều mạng uống rượu vừa như hổ rình mồi, chờ một em gái anh minh sáng suốt nào đó bỗng nhiên quay đầu thì có thể phát hiện sự tồn tại của bọn họ, dứt khoát quay đầu tìm về trong ngực bọn họ nương tựa...
Xem ra bất luận đối mặt người mới hay người cũ, tôi đều ở một cái vị trí khó xử, e ngại ở đây tôi lớn nhất, bọn họ còn không có tận hứng, bản thân tôi về trước không khỏi quá thất lễ. Vì thế cũng chỉ đành nhẫn nại câu được câu không nghe bọn họ tán dóc, vừa thống khổ lén nhìn đồng hồ giết thời gian.
Trong lúc vô tình ngẩng đầu đảo qua người nọ ở đối diện, tầm mắt anh né tránh không kịp, rõ ràng đứng ở trên người tôi.
Tôi không nói gì, ánh mắt dừng trên mặt vài giây, ánh mắt anh giống như vui mừng giống như đau thương, giống như một đoàn hỏa diễm kiềm nén thiêu đốt băng đá, nếu không thể hòa tan băng, liền như vậy bị dập tắt.
Nhóm mấy cô bé vẫn vây quanh anh tự nhiên cũng phát hiện anh liên tiếp hướng tôi chiếu hình, nhưng mấy cô ấy chưa từng nghĩ nhiều, dưới sự hấp dẫn của sắc đẹp thậm chí còn lớn gan trêu chọc, "Tây Cố, vẫn mãi nhìn quản lí có phải có ý đồ bất lương gì hay không?" Lời tuy là nói ra như vậy, nhưng ngữ khí cũng rõ ràng không cho là đúng.
Đúng thế, tôi với anh kém nhau quá xa, ai sẽ đem hai người chúng tôi gắn liền cùng một chỗ.
Nhâm Tây Cố không có trả lời câu hỏi của cô ấy, cũng tự nhiên nói, "Ừ, tôi quả thật thích kiểu mẫu lớn tuổi."
Nói xong, những người khác ngửi được hương vị bát quái, "Oa oa, khẩu vị thật nặng a. Trước kia từng gặp gỡ một chị gái như vậy?"
Anh thản nhiên cười cười, từ chối cho ý kiến.
Tôi không có nhìn anh nữa, bên tai bát quái theo rượu bột phát nhảy ra.
..."Hai người bây giờ còn cùng một chỗ không?" Câu hỏi này, hiển nhiên là ý không ở trong lời.
Tây Cố cầm lên ly rượu, ngửa đầu uống xong, "Lúc trước... Bỏ qua rất nhiều chuyện, cũng làm sai rất nhiều chuyện, tôi hy vọng cô ấy có thể quay về."
BẠN ĐANG ĐỌC
QUÂN SINH TA ĐÃ LÃO - Ái Ba Thụ Đích Ngư
RomanceQuân sinh ta đã lão Tác giả: Ái ba thụ đích ngư (Cá thích leo cây) Thể loại : Hiện đại - Tỷ đệ luyến (nữ chính hơn nam chính 7 tuổi - Thanh mai trúc mã Độ dài : 79 chương + 5 phiên ngoại (mỗi chương ngắn ngũn thôi) Nguồn: https://uhoncoc.wordpress.c...