Lam Hạo Thần dùng hết toàn lực bóp cổ Bạch Vũ Mộng, ngay khi Bạch Vũ Mộng muốn ra tay, Lam Hạo Thần thấy được con ngươi bình tĩnh của Bạch Vũ Mộng, bỗng liền thả tay ra.
Đồng tử của hắn cấp tốc co rút lại, tựa hồ nhớ tới cái gì, nhìn dấu lằn đỏ trên cổ Bạch Vũ Mộng, Lam Hạo Thần có chút vội vã đứng lên, không biết phải nói cái gì, có chút áy náy cùng đau lòng, không ngừng nói ‘thực xin lỗi’.
Nhìn Lam Hạo Thần như vậy, Bạch Vũ Mộng 'Phốc xuy' một tiếng, nở nụ cười, Lam Hạo Thần như vậy thật đáng yêu, không giống với Chiến Vương mặt lạnh kia.
Chỉ được một hồi, biểu cảm lúng túng của Lam Hạo Thần lại biến trở về bộ dáng thống khổ, lần này, hắn cũng không tiếp tục công kích Bạch Vũ Mộng, có lẽ ở trong tiềm thức của hắn, không hy vọng thương hại Bạch Vũ Mộng.
Lam Hạo Thần lui về góc giường, gắt gao ôm thân thể của chính mình, thân thể kịch liệt run , tựa hồ tất cả thống khổ thế gian đều tập trung tại trên người hắn.
Bạch Vũ Mộng thấy Lam Hạo Thần như vậy, không biết vì sao, tâm hơi quặn đau, trong mắt lộ ra sự đau lòng rõ ràng. Hắn như vậy, nàng chưa vẫn chưa từng thấy qua , hắn như vậy, thật sự làm cho nàng đau lòng.
Không khống chế được, Bạch Vũ Mộng hướng về phía Lam Hạo Thần đi qua, Lam Hạo Thần cảm nhận được nàng tới gần, sợ bản thân lại xúc phạm tới nàng, rụt lui về phía sau.
Bạch Vũ Mộng không lùi mà tiến tới, nàng một bước đi qua, nâng đầu Lam Hạo Thần lên, cho hắn uống một viên thuốc vô cùng trân quý.
Lam Hạo Thần tựa hồ trở nên tốt hơn một chút, nhưng ý thức vẫn không rõ ràng lắm, hơn nữa cổ độc trên người càng lúc càng nghiêm trọng, thân thể đã chống đỡ được , nếu không dựa vào ý chí nghị lực cường đại, đã sớm chống đỡ không được .
Bạch Vũ Mộng có chút kinh hãi, vừa rồi đụng vào hắn, thân thể hắn lạnh như băng như vậy, không phải chỉ lạnh như băng bình thường. Làm cho nàng không khỏi run rẩy.
Nàng giống như hạ một quyết định rất quan trọng, Bạch Vũ Mộng an ủi bản thân, bản thân chỉ là đang trả lại hắn món nợ ân tình thôi, không có gì lớn lao .
Tự cổ vũ bản thân một phen, sau đó trèo lên giường, đưa tay ôm lấy thân thể Lam Hạo Thần, giống như lần trước ở trong sơn động hắn ôm nàng. Sau đó cầm lấy chăn đắp ở trên người hai người.
Một hồi sau, thân thể Lam Hạo Thần liền trở nên nóng như lửa, hắn không thoải mái đá chăn, giống tiểu hài tử, khó chịu lộn xộn.
Bạch Vũ Mộng gắt gao ôm Lam Hạo Thần, giúp hắn đem chăn lấy ra. Thẳng đến khi thân thể hắn lại trở nên lạnh lẽo, lại đắp chăn.
Cả đêm cứ như vậy —trôi qua, thẳng đến rạng sáng, nhiệt độ cơ thể Lam Hạo Thần mới từ từ bình thường lại. Hắn thống khổ ngủ, dù đang ngủ cũng không thật sự an ổn, luôn cau mày.
Bạch Vũ Mộng thở dài nhẹ nhõm một hơi, thần kinh căng cứng rốt cục cũng nới lỏng, bất tri bất giác cũng ngủ.
Lam Hạo Thần tỉnh lại, nhìn đến cảnh tượng như vậy, Bạch Vũ Mộng ôm hắn, đang ngủ say, trên giường đã loạn thành một nùi .
BẠN ĐANG ĐỌC
Ma Y Độc Phi
RandomNàng trong truyện hay này là trưởng thiên kim tập đoàn Bạch thị Bạch Vũ Mộng, từ nhỏ được sủng đến tận trời, vô tâm vô tình, lạnh nhạt xử thế, một tay sáng lập đệ nhất hắc bang nổi tiếng trên thế giới, một tay y thuật, độc thuật không ai có thể địch...