43. Ngọt ngào

2.7K 106 2
                                    

...

Sáng hôm sau dậy muộn là lẽ đương nhiên.
Chiếc điều hoà phả ra làn không khí mát dịu, thở nhẹ lên gò má hai khuôn mặt nữ thần đẹp mê hồn, hai hàng mi cong đều buông rũ, chiếc giường bị hoang phí một khoảng trống mênh mông.

Không một mảnh vải, tấm grap giường chỉ có tấm chăn màu trắng đắp ngang hông, nổi bậc hai phần da thịt nửa trên trần trụi dính lấy nhau, hai mái tóc buông dài toáng loạn quyện thành một, trãi ngập ngụa lên mặt gối. Hương vị ái ân nồng đậm toả không gian.

Junghwa chớp động đôi mi mắt, lơ mơ tỉnh dậy, nhưng cảm giác êm đềm khi nằm gọn gàng trong vòng tay ai đó, lại thêm hơi thở quen thuộc thoảng đến bên tai khe khẽ, khiến người chăm chỉ nhất cũng phải lười nhác. Chỉ muốn nằm im, ngáp ngủ như một con mèo nhỏ, khuôn miệng chúm chím đáng yêu, mi mắt chùn xuống nặng trĩu.
Cố níu kéo xuân nồng thêm một chút, mò mẫm chiếc điện thoại xem giờ trong khi mắt vẫn nhắm tịt, không dám ngọ nguậy mạnh sợ mấy giấc ngủ ai kia.
Chết rồi, trễ vậy sao?
Junghwa phải dụng hết ý chí rứng rắn, kiên cường... Nhưng cũng phải chống chọi thêm một lúc, mới có thể cắn răng bò ra khỏi vòng tay ai đó để vào phòng tắm, ôi trời ơi tình cảnh mà cứ ngủ thế này sẽ phải đi làm trễ mỗi ngày, còn gì là mặt mũi với đám nhân viên ?

Junghwa tươm tất bước ra ngoài mới đến bên giường gọi ai kia dậy, dung túng đến mức dành thêm một chút thời gian cho người ta ngủ được phút nào hay phút ấy.

- Heeyeon à, dậy đi làm. - Cô khom người thật sát, dịu dàng đánh thức người say ngủ bằng một nụ hôn nhẹ, chẳng biết dũng khí ở đâu ra?
Phải rồi, dạn dĩ được một lần sẽ được lần hai, mỗi lần tăng cường độ lên một chút, một chút...

Heeyeon ngáp dài mở mắt, điều đầu tiên hiện ra là gương mặt người mình yêu thương, với đường viền môi cong vút đón đợi chào buổi sáng. Từ chính đôi môi quyến rũ ấy lại tự nhiên thốt ra một chữ Heeyeon thân thiết vô cùng. Thật mê hoặc!

Không gian này, tình cảnh này, trước đây chưa bao giờ dám tơ tưởng. Dùng đang mơ ngủ vẫn cảm thấy lâng lâng, tỉnh ngay tức khắc.
Nhưng tự nhiên đúng lúc trong đầu vụt qua một ý tưởng, ngáp một cái, trưng vẻ mặt ngáy ngủ kéo Junghwa xuống, ôm lại. Cô chới với ngã xuống giường, liền bị vòng tay rắn chắc của Heeyeon ôm cứng.

- Ngủ thêm một chút.

- Thôi nào, thức dậy đi làm, trễ lắm rồi đó chủ tịch. - Cô phì cười, đưa tay vuốt ve lên gò má bướng bỉnh của chồng vỗ về.

Ôi, em ngọt ngào đến nỗi người ta bất giác phải say đắm. Không ngờ khi em yêu lại tuyệt thế này! Heeyeon kiêu hãnh nhắm mắt tận hưởng.

- Một chút thôiiiii... - Càng vùi sâu vào cổ, vào tóc Junghwa, mặc kệ bản thân đang quấy phá làm nhàu nhĩ bộ đồ đi làm của vợ.

- Gần 9h rồi!

- Hôm nay thứ mấy? - Nếu nhân viên cả công ty nhìn thấy cảnh tịch nhão nhẹt nhõng nhẽo với vợ thế này, không biết sẽ nghĩ gì đây?

- Thứ 3.

- Aaaaaaaaa.... - Heeyeo giật mình bật dậy như một cái máy. -Chết rồi, chết rồi... Họp, họp, hôm nay có cuộc họp lúc 9h30.

[HAJUNG] [LONGFIC] [HOÀN] - ĂN EM TỪ CÁI NHÌN ĐẦU TIÊN (COVER)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ