Bầu không khí căng thẳng bao trùm biệt thự nhà họ Kim. Tại đại sảnh ba người đàn ông, hai đứng một ngồi, xung quanh là những tên mặc âu phục đen. Kim Yoo Dal thong thả ngâm nghi ly trà nóng thơm ngon, Kim Taehyung cùng Kim Nam Joon chẳng người nào dám ngóc đầu lên nhìn ba mình.
-"Sao vậy? Căng thẳng làm gì? Người nhà với nhau không mà, anh em hòa thuận mà" Ông nói bằng chất giọng mỉa mai.
-".........." Người thì cắn môi, người thì nghiến răng, không ai dám đáp lại lời ông.
-"Sao im lặng vậy? Ừ tụi mày đâu xem tao là ba nên muốn gì thì tự mà giải quyết với nhau đi" Ông buông xuôi, ngã lưng ra sau ghế uống trà.
-"Con xin lỗi" Taehyung lên tiếng trước.
-"Ba, con xin lỗi"
-"Xin lỗi? Xin lỗi cái gì? Người có lỗi là tao nè, tao sai, từ đầu đến cuối là lỗi của tao!!!" Ông mạnh tay đặt ly trà lên mặt bàn tạo ra âm thanh chói tai.
-"......"
-"Ta đã nói rồi, anh em một nhà với nhau thì phải yêu thương, giúp đỡ nhau chứ không phải chém giết nhau. Tụi con nên nhớ ở thế giới ngầm này nếu có những suy nghĩ như thế thì sẽ không tồn tại được lâu. Kim Nam Joon đã hai mươi mấy năm rồi con đừng tự làm khổ bản thân nữa, dì Kim yêu thương con như con ruột, Taehyung nó xem con như anh trai ruột thịt mà sao con lại ôm khư khư cái suy nghĩ giết nó? Ta biết tính con nên có chuyện gì con cứ tìm đến ta, đến gặp ta nói chuyện chứ em con nó không có tội tình gì đâu. Taehyung, dù gì Nam Joon cũng là anh hai của con nên làm gì thì cũng phải tôn trọng anh, ta dạy con như thế nào? Giết ai thì giết nhưng người nhà nhất định không được giết nhau, lời ta nói hai đứa không nghe à? Hai đứa có còn xem ta là ba không?" Ông đau xót khi nhìn thấy hai đứa con mình như thế.
-"Ba lúc nào cũng Taehyung Taehyung, ba đâu có coi con là con là gì đâu, ba xem trên báo có tên con không? Có ai biết con là Kim thiếu gia không? Không, nhắc đến Kim thiếu gia thì họ nghĩ ngay đến nó chứ không phải con. Con là anh cả nhưng cuối cùng chẳng được gì, còn nó, nó được tất cả những gì mà đáng lý ra phải thuộc về con kia kìa!!!" Nam Joon bức xúc lớn tiếng.
-"Con im lặng, ở đây chưa đến lượt con lên tiếng!" Ông chỉ thẳng mặt Nam Joon. Hắn đứng một bên cắn răng chịu đựng.
-"Taehyung.."
-"Dạ"
-"Sao con lại làm vậy? Con thừa biết chiếc mặt nạ nó quý báu thế nào đối với Kim Gia chúng ta nhưng tại sao con lại lấy cắp nó hả?!!"
-"Con không lấy cắp, con chỉ mượn tạm rồi trả lại thôi. Lee Chul Suk bắt Bernie làm con tin buộc Suga phải ra mặt, hắn ta muốn âm mưu lấy cắp mặt Crystal Tears từ lâu lắm rồi. Con thừa biết ba sẽ không bao giờ cho mượn nên con đành phải làm vậy"
-"Từ khi nào con lại thích xen vào chuyện người khác thế hả?" Ông phẫn nộ khi thấy anh không hối lỗi mà còn cãi ngược lại ông.
-"Con không xen vào chuyện người khác, nó có liên quan đến Jungkook mà liên quan đến em ấy là liên quan đến con"
-"Jungkook Jungkook Jungkook, tối ngày cứ nhắc đến thằng nhóc đó. Ta nói cho con biết tốt nhất nên tránh xa nó ra nếu không ta sẽ từ con đó" Lời nói của anh như sát muối ớt vào tim ông, ông lo cho anh nhưng anh lại không màng tính mạng bảo vệ người con trai khác và quay lại lớn tiếng với ông.
![](https://img.wattpad.com/cover/167969312-288-k386801.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
VKOOK | Hối Hận Muộn Màng
Fanfic-Từ đầu đã không chấp nhận. Bây giờ chấp nhận là đúng hay sai? -Chỉ vì chính nghĩa anh đã đánh mất em, bây giờ anh tự hỏi "Chính nghĩa có mang lại hạnh phúc cho anh như em đã từng không?" Cậu và anh đều mắc phải sai lầm nhưng khi họ kịp nhận ra liệu...