Taehyung vừa ra khỏi cửa , Jimin đang định đi theo để đảm bảo Taehyung không nghĩ quẩn thì đã thấy Jungkook chạy vụt qua , đuổi theo Taehyung. Mọi người ngơ ngác , lúc này Jin mới nhớ ra những biểu hiện kì lạ của Jungkook :
-" À đúng rồi , dạo này giữa hai đứa nó có gì đó rất lạ , có phải có chuyện gì rồi không ?"
-" Anh nói vậy là sao ?"
-" Lúc thằng Tae ốm , Kookie rất muốn chăm sóc cho nó nhưng lại không dám đến gần, còn nhờ anh chăm thằng Tae hộ nó , mà thằng Tae còn nhất định không cho gọi quản lí cơ"
-" Đúng là dạo này để ý thấy 2 thằng hay tránh mặt nhau thật "
-" Chúng nó cãi nhau à "
-" Không biết nữa , nhưng chỉ sợ ...."
-" Sợ gì ?? "
-" Có khi nào Taehyung bỏ nhóm là vì.."
Mọi người im bặt . Xem ra đây có thể là lí do phù hợp nhất lúc này khi xâu chuỗi những biểu hiện lạ gần đây của Taehyung , đây thực sự không phải chuyện nhỏ . Giờ chỉ có thể chờ chính chúng nó lên tiếng thôi . Mong là Taehyung sẽ thay đổi suy nghĩ .
Ngoài đường , tuyết rơi lất phất . Taehyung ngửa mặt lên để nhìn những bông tuyết trắng tinh rơi giữa dòng người tấp nập . Trong anh mọi thứ giờ vô cùng hỗn độn . Những ngày qua anh đã suy nghĩ nhiều đến mức muốn trầm cảm . Nghĩ về ngày anh gặp Jungkook lần đầu tiên , lớn lên cùng nhau thế nào . Nghĩ cả về những điều Jungkook đã cho anh và lấy mất của anh , những chi tiết vụn vặt theo dòng hồi ức miên man chạy dài . Nghĩ về Jungkook bao nhiêu cho đủ đây , vì giữa 2 người có quá nhiều thứ phải nghĩ . Lòng anh rối ren vô cùng . Nhưng có một sự thực , nếu đêm đó Jungkook không đi quá giới hạn thì anh vĩnh viễn ko nhận ra một điều .
Anh sợ cậu . Phải anh rất sợ bản tính hung hăng của cậu . Nhưng anh không thể ghét nổi cậu , nghĩ mà xem , dù Jungkook làm vậy với anh nhưng anh chỉ rõ ràng sợ hãi mà tránh cậu chứ ko hề khinh bỉ , kinh tởm cậu . Còn vì sao lại sợ cậu ư ? Anh biết cậu không đánh anh , không mắng anh thậm chí yêu anh rất nhiều , điều đó có gì phải sợ .
Thực ra đó chính là anh sợ phải đối mặt với cảm xúc khó tả khi gặp cậu , anh là không dám nghĩ từ sau khi cậu nói yêu anh , tâm tư trong lòng anh bỗng chốc thay đổi nhanh chóng , chỉ là anh cố tự dối bản thân ko cho phép mình nghĩ rằng đã bị rung động trước cậu mà thôi . Mỗi khi cậu đụng chạm vào anh , anh luôn nói không muốn nhưng ở một nơi nào đó trong tim luôn gào thét với những cảm giác kì lạ . Rồi cả những quan tâm ngọt ngào từ cậu khiến anh vô cùng vui vẻ , anh yên tâm mà dựa dẫm vào cậu . Anh cảm thấy bản thân không thể thiếu cậu . Đó có thực chỉ là tình cảm anh em bình thường ???? Sau những đêm dài suy nghĩ vừa qua anh đã biết chính xác rằng anh cũng đã ... thích Jungkook mất rồi . Đấy chính là một sự thật đau đớn mà trước nay anh cố che giấu chính bản thân mình. Thật nực cười mà , anh trước kia là cố suy nghĩ tìm cách đưa cậu về đúng quỹ đạo ,trở thành người hoàn hảo thì giờ chính anh lại là người ngã vào lưới tình của cậu không thoát ra được . Anh là thằng anh tồi . Thứ tình cảm này là sai lầm , không nên có .
Rồi anh lại nghĩ đến sự nghiệp của BTS , những người anh của mình . Cố gắng ,nỗ lực và thành quả hiện giờ sẽ đi về đâu khi mọi người biết chuyện anh với Jungkook . Như anh đã nói , kết quả chỉ có một : dấu chấm hết .