5 năm ba: lá thư thứ năm

948 82 3
                                    

Vụ con điếm bên Gryffindor cho cậu một trận ra trò thật hả?

Draco cảm thấy đầu hắn đau như búa bổ. Thậm chí còn đau hơn cái lần mà con bằng mã kia gây ra. Tất cả là do nhỏ Hermione Granger vừa mới tặng bộ mặt điển trai của hắn một cú đấm. Cơ mà hắn cũng biết hậu quả của việc trêu cô sẽ thành ra như thế, ấy là hắn tự an ủi bản thân vậy trong khi hắn quăng mẩu giấy kia lại cho nhỏ Pansy Parkinson - một trong những đứa con gái đang mê hắn như điếu đổ, đơn giản vì hắn là sức hấp dẫn không thể chối từ - mà không thèm hồi âm. Tụi nó đang chuẩn bị ăn tối, bữa tối cuối cùng trước khi xách đít rời khỏi Hogwarts để nghỉ hè.

Cái sự đối đầu sặc mùi bạo lực này là giữa hắn và Granger.

À và tất nhiên, không thể thiếu Thánh Đầu Bô, Mặt Chồn, Crabbe và cả Goyle khi mà lũ chúng nó cũng có mặt ở đấy.

Hắn xoa mũi, cái mũi tội nghiệp của hắn vẫn còn khá là đau. Nhưng hắn quyết định sẽ không đến thăm bà Pomfrey một chuyến cho tốn công làm gì vì hắn cũng đã quăng xừ cái băng đeo đầy lố bịch kia vô xó rồi. Đơn giản là vì nó đã bị bẩn và không còn phù hợp với thần thái của hắn nữa. Khoác bên ngoài chiếc áo khoác được đặt may tỉ mỉ chỉ dành cho riêng mình hắn với đôi giày da đen bóng lộn, cuối cùng là kèm thêm chiếc nhẫn của gia tộc hắn. Chiếc nhẫn thuộc về dòng máu Malfoy.

Các cô nàng sẽ phát điên vì độ bảnh trai của hắn mà không kìm được sẵn sàng cởi đồ ném về phía hắn, hắn nên học cách né đi là vừa. (Tất nhiên là không phải bây giờ, dù hắn mới có mười bốn cái xuân xanh, nhưng sớm thôi)

Nhưng rồi hắn nhận ra Granger và hai thằng bạn của cô không có mặt trong Đại Sảnh như hắn đã mong đợi. Hắn đã chuẩn bị một tràng những câu châm chọc để trêu cô. Cái đầu tiên là ‘Mày đấm như một con hải li biết tuốt vậy’ và tất nhiên bè đảng Slytherin của hắn sẽ cười lăn cười bỏ, rồi hắn sẽ bồi tiếp thêm câu nữa ‘Tụi mày có nghe thấy không? Đấy là âm thanh của một đứa máu bùn nhơ nhuốc đang chuẩn bị xin lỗi đó’ sau đấy cô chắc chắn sẽ nói ‘Mày cứ mơ tiếp đi nhé Malfoy’ hắn đơn giản chỉ cần đáp trả bằng ‘Không phải mơ, Granger. Mà là tao biết chắc cú vậy’ và rồi-

“Mày đang không có ăn,” Crabbed quan sát hắn từ phía sau, mồm nhồm nhoàm nhét đầy nào là gà tây với đậu.

Draco liếc xéo nhìn hắn, “Tao đã không biết là cha tao gửi tới một người trông trẻ đấy. Tao biết ổng trả lương rất hậu hĩnh cơ mà Crabbe bạn của tôi ơi, mày phải nghĩ tới tương lai chứ.” Hắn nhếch môi cười khi Crabbe ứ họng không nói được câu nào nhưng vẫn tiếp tục nhai tòm tèm.

“Nhưng tao nói thật đó bồ tèo”, thằng Goyle chen vào với miếng thịt bò nướng vẫn còn kẹp giữa hai hàm răng. Rồi thằng cha ợ một tiếng vào mặt hắn làm hắn không có thời gian quay mặt đi. “Tao thành thật khuyên mày nên bỏ cái gì đó vô bụng.”

Draco đứng lên và nhạo lại cách thằng Goyle nói, “Chà chà, tao thành thật mà nói đã không biết là mình cần hỏi ý kiến của bạn Goyle cơ đấy. Har har.” Hắn đảo mắt trước khi quay đi khỏi chiếc bàn. Rồi hắn nhận ra một nữ sinh cũng đang đứng lên theo hắn. “Đừng có đi theo tao, Parkinson!” Cô ả chùn bước.

[Fic dịch][Dramione] Bên người nơi tàn hoangNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ