Nguyên Nguyên, em hiểu lầm rồi!----------------------------------------------------------
Xong việc ở công ty đã hơn hai rưỡi sáng, Vương Tuấn Khải không muốn làm phiền cha mẹ nên lái xe thẳng đến nhà mới. Qua cuộc "đại chiến tấn công" buổi chiều và công tác bảo vệ buổi tối, Vương Tuấn Khải về đến nhà thì đã mệt đến mức mắt không mở nổi, định vào nhà là ngủ ngay, nhưng vừa mở cửa đã sững người.
Đèn đuốc sáng trưng, không chỉ phòng khách phòng ngủ, mà trong nhà bếp cũng lung linh ánh sáng dịu dàng màu vàng cam. Tivi đang mở, MC đang ngồi cùng mọi người, không biết đang thảo luận vấn đề gì mà cười rất vui vẻ. Vương Tuấn Khải lướt nhìn căn nhà sạch sẽ ngăn nấp, sau khi loại trừ khả năng bị trộm đột nhập, khóe môi anh bất giác nhướn lên.
Sợ ở nhà một mình, nên mở hết đèn tường các phòng; sợ cô đơn cho dù không xem tivi cũng bật lên, để căn nhà có chút âm thanh, người làm chuyện đó chỉ có…
Vương Tuấn Khải rón rén bước vào phòng ngủ, thấy Vương Nguyên đang co ro, chăn đắp hờ trên người. Ôi! Vương Đại boss đang mệt mỏi bỗng hứng khởi, nếu... trước khi nghỉ ngơi mà vận động gân cốt một tí cũng hay lắm.
Tắm rửa thần tốc, Vương đại boss nhảy bổ vào thỏ trắng. Dưới màn quấy rối của anh, Vương Nguyên đã tỉnh,
"Anh về rồi sao?"
Vương đại boss tiếp tục động tác tay, vừa thì thầm,
"Ừ, sao em biết anh sẽ đến đây?"
Vương Nguyên lắc đầu,
"May mắn thôi."
Trước đó Vương Nguyên đã gọi điện đến Kiêu Dực hỏi tình hình bảo vệ trang web, em Lâm nói với vẻ đáng thương rằng, hình như đối phương rất mạnh, Vương Đại boss, Mạc Tử Uyên, Phì Long lão đại... những người ra quân được đều đã xuất hiện. Nhưng hẳn nhiên hacker đã có phòng bị, một lỗ hổng vừa được vá, tường chưa kịp sửa lại thì đã bị virus tấn công ngay.
Em Lâm tò vẻ uất ức: Đừng nói là các anh em phòng Kỹ thuật và Kế hoạch đêm nay đều không được về, mà cả phòng Hành chính cũng phải trông chừng trang web đến khi hồi phục lại bình thường mới có thể về.
Gọi điện cho em Lâm thì đã hơn mười hai rưỡi khuya, Vương Nguyên đoán đêm nay Tiêu Đại boss sẽ không về nhà nên thu dọn đồ đặc, bất chấp cha mẹ khuyên ngăn mà chạy đến đây đợi anh. Cũng may đã chờ được.
Vương Nguyên gác đầu lên vai Vương Tuấn Khải, hiền lành ngoan ngoãn,
"Trang web phục hồi lại chưa?"
Nghe câu hỏi đó, ai kia đang thoải mái sờ mó bỗng khựng lại, rồi giọng nói cũng lạnh hẳn,
"Em biết rồi à? Ai nói?"
Hôm nay công ty tuy bị tấn công toàn diện, nhưng vì Kiêu Dực có cách bảo vệ, nhìn bề ngoài thì không thể mở được trang web của Kiêu Dực, chỉ có vậy thôi. Một là phong trừ virus và chống trò gian của game thủ cũng bị đối phương thả ra, hai là tranh chấp cùng lúc đó, ít ra không để người ngoài cười thầm.
![](https://img.wattpad.com/cover/117152020-288-k857403.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chuyển ver][Khải Nguyên] Boss Đen Tối, Đừng Chạy !!!
CasualeNguời ta có câu : "Anh gặp em kiếp này chắc chắn kiếp trước chúng ta có duyên, anh yêu em kiếp này thì nhất định chúng ta kiếp trước nặng nợ nhau." Duyên nợ gì thì cậu không biết, nhưng mối quan hệ giữa cậu và anh không thể dùng hai chữ "bình thườn...