CHAP 29

4.5K 351 3
                                    



"E hèm!" ---------- Giọng nam nhân hắng nhẹ, cả người tôi cứng đơ. Jennie trong lòng tôi cũng giật mình, e thẹn buông tôi ra.

Bố khỉ, nãy giờ quên mất tiêu Jiwon hẵng còn đi cùng tôi.

"Ta thấy xe ngựa, lẽ nào mới tới đã vội đi?" Jiwon thong thả tiến đến bậc thềm, gọi một tiếng để gia nô ra đem giỏ thuốc vào giúp mình, sau đó mới vuốt vuốt chòm râu, "Hẵng ở lại vài hôm đã."

Người này da mặt thật dày! Nãy giờ chứng kiến chúng tôi ngọt ngào, cũng chẳng ngại lên tiếng phá đám vào thời điểm quan trọng nhất. Nghĩ thế, tôi đâm ra bực bội, nhíu mày nhìn Jiwon: "Nội đúng là nhân vật phản diện."

"Hả?!"

"....."

Lúc này không chỉ Jiwon nghi hoặc nhìn tôi, mà đến cả Jennie cũng nheo đuôi mắt khó hiểu. Tôi thì thầm vào tai nàng: "Ở thế kỷ 21, chúng ta gọi những người chuyên phá đám, mặt dày, làm việc xấu... là nhân vật phản diện."

Lời giải thích đầy hậm hực của tôi khiến Jennie không nhịn được mà phì cười. Nàng vỗ nhẹ vào vai tôi, chọc ghẹo: "Ngươi nói tổ tiên của mình như vậy đó hả?"

Jiwon với ông nội tôi cứ như y chang một người, từ gương mặt, dáng người đến tính cách, chẳng có chỗ nào khác biệt cả. Thế nên tôi không có chút nào thấy xa cách được, luôn tỏ thái độ với Jiwon giống hệt lúc ở nhà, mỗi khi nội tôi chen ngang chuyện, phá đám công việc của tôi.

Không đợi tôi trả lời, Jennie đã hướng tới Jiwon, khẽ cúi người hành lễ: "Đợt này tới thăm lại phải khởi hành gấp vì Hoàng hậu vời gặp, thất lễ với Kim lão gia rồi."

Gì?! Hoàng hậu sao? Lại nữa hả? -------- Tôi trợn trừng mắt, quay sang nhìn Jennie. Sao giờ nàng mới nói với tôi chứ.

Jiwon chẳng mảy may để ý thái độ của tôi, liền gật gù: "Quận chúa nói phải, nếu là ý chỉ của Hoàng Hậu, vẫn nên là hồi Kinh."

"Hẵng khoan!" Tôi hô lên một tiếng, khóe môi giật giật, "Là ý của Hoàng hậu, hay là..."

Không, tôi không muốn đi a

Jennie thản nhiên nhìn tôi, nàng lạnh nhạt lên tiếng: "Dù thế nào cũng không thể không đi."

Nhìn sắc mặt tôi không tốt, chắc Jiwon cũng nghi hoặc vài phần. Ông lão chậm rãi hỏi: "Jisoo, ngươi có chuyện gì phỏng?"

Lần nữa Jennie lại cướp lời tôi: "Do Jisoo nhận được nhiều sủng ái quá mà thôi, phải không?" Nói rồi nàng quay lưng bước đến bên xe ngựa, "Chúng ta vẫn nên khởi hành ngay trong đêm thì hơn."

Tâm trạng tôi sau câu nói của nàng thì tụt dốc không phanh, cả thế giới dường như đang sụp đổ. Tôi uể oải hành lễ với Jiwon, cố gắng lấy một ít thương cảm trong đôi mắt của cụ tổ, sau đó cùng Jennie ngồi vào trong xe ngựa.

Lần này hai chúng tôi khởi hành đều dứt khoát không đem theo Lisa và Chaeyoung, thế nên phu xe hiện giờ là một ông lão sành sỏi đầy kinh nghiệm điều khiển ngựa. Xe cũng thuộc loại tốt, đường đi không bị xóc nảy ruột như những lần trước Lisa giục ngựa, Jennie ngồi vô cùng thoải mái. Nàng nhắm đôi mắt dưỡng thần.

(JENSOO)(COVER) Nương Tử, Ta Yêu EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ