Đến được trấn Thanh Tri đã là ba ngày sau đó.
Với tốc độ bình thường của Taehyung và tôi, chắc cưỡi ngựa cùng lắm cũng chỉ hai ngày đường. Nhưng trong đoàn còn có phụ nữ nên tốc độ của chúng tôi cũng giảm đi qua nửa. Thành ra từ Kinh thành tới nơi cũng mất gần bốn ngày đường.
Vừa tới trấn đã thấy người dân cúi mình kính cần hành lễ, Taehyung vội xua tay, bảo mọi người đứng dậy. Quần chúng khi ấy mới dám ngước nhìn hắn, vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ.
Tôi chắp tay sau lưng, tặc lưỡi. Bất quá, Taehyung cũng là soái ca cổ đại đi. Chắc hẳn đã thành idol trong lòng nhiều cô nương rồi.
“Eun Hye đại nương.” Một người hàng xóm hô lên khi thấy ba người chúng tôi đứng sau lưng Taehyung, “Bà thực sự đã về rồi.” Nói rồi bèn rớt nước mắt.
Eun Hye cùng Joohyun đều vừa mừng vừa tủi. Có lẽ trước sẽ giải được oan tình, phá án mất nhà, nhưng sau rồi thì biết sống bằng gì đây? Nhà mất, tiền cũng chẳng còn… Ai nha, haizz, tôi còn nợ quận chúa hai quan tiền.
“Lần này cũng nhờ tướng quân và Taehyung đại nhân, nếu không chúng ta đã sớm phải tha hương cầu thực.” Eun Hye đại nương mắt đã đỏ hoe. Bà nói tiếp: “Lần này về được quả thực vẫn ngỡ là mơ.”
Người dân trong trấn lương thiện, chất phác, lại cùng nhau quỳ xuống hành lễ trước Taehyung: “Đa tạ Vương gia Kim Seokjin Tướng quân, đa tạ Kim Taehyung đại nhân.”
Tôi không rảnh để xem tiết mục quỳ lạy này, nhìn đã thấy mỏi đầu gối. Định bụng chuồn ra sau cùng Chaeyoung, bỗng bên tai vang lên giọng nói hào sảng của Taehyung: “Lần này cũng là vì Kim công tử đây đã mạo hiểm tính mạng để cầu kiến Tướng quân, bọn ta mới được hay tin về nỗi oán hận của nhân dân. Hôm nay Tướng quân đích thân hạ lệnh cử ta xuống điều tra phá án. Nếu có oan khuất, mọi người hãy cùng ta lên công đường làm chứng. Hôm nay, ta sẽ chính thức lấy lại công bằng cho mọi người.”
Gì? Hôm nay? Bây giờ? Aish, tên này là trâu điên hay sao? Tôi đã mệt lắm rồi, để mai không được hả?
“Đại nhân anh minh.”
Tất thảy người dân trong trấn cùng đồng thanh hô to, tôi thở dài bóp trán. Nghĩ chắc không thể nào nghỉ ngơi được, tôi bèn quay sang dặn Chaeyoung:
“Cô nương, nha môn ở đây không tiện để các người nghỉ ngơi đâu. Vừa bẩn thỉu, vừa ẩm mốc vì chẳng bao giờ Kang chi huyện chịu dọn dẹp. Nay hắn lại còn đang bị tống tạm giam, càng chẳng có ai rảnh rỗi mà quét dọn. Chi bằng các người lên phía trước, có một quán trọ rất được, ở đó cứ thuê phòng để nghỉ có lẽ sẽ tốt cho Jen… cho quận chúa hơn.”
Chaeyoung nghe tôi nói vậy, cúi đầu cố nhịn cười: “Kim công tử đã lo lắng như vậy, ta xin nghe theo.” Dứt lời còn chưa kịp để tôi bào chữa, đã nhanh chóng rời đi cùng một đoàn tùy tùng.
Tôi nhìn cỗ xe ngựa của quận chúa đã xa dần phía trước, bèn an tâm quay lại ôm quyền với Taehyung:
“Đại nhân, đã không còn sớm nữa. Chi bằng chúng ta lên công đường truyền phạm nhân thẩm án?”
BẠN ĐANG ĐỌC
(JENSOO)(COVER) Nương Tử, Ta Yêu Em
FanfictionThêm 1 fic edit nữa Tác giả: Xích Ma ĐL Tác phẩm: Nương tử, Ta yêu em. Nguồn: https://kenhtruyen.com/news/nuong_tu_ta_yeu_em/2016-05-24-6290