CHAP 15

4.9K 355 15
                                    




"Jisoo, ngươi mệt lắm không?" Jennie gạt vài sợi tóc mai rủ trước trán tôi, nàng nhẹ giọng hỏi, "Đừng cứ như vậy mà ngủ, ngươi nên về phòng nghỉ đi."

Tôi vốn dĩ chỉ nhắm mắt dưỡng thần, sắp xếp tất cả mọi chuyện thành một chuỗi Logic trong đầu mà thôi. Nhưng mà cái kiểu nằm bò ra bàn thế này, có ai nghĩ là đầu óc tôi vẫn đang hoạt động đâu cơ chứ. Thế là tôi nhướn mi, nhìn gương mặt liên hoa tiên tử trước mắt mà không khỏi ngẩn ngơ.

Nàng cũng vì nụ cười ngây ngốc của tôi mà khựng lại. Mất vài giây, đôi mày liễu khẽ nhướn, thanh hầu kiều chuyển như gió thoảng qua tai tôi: "Để ta giúp ngươi xoa lưng."

Còn chưa để tôi kịp phản ứng, Jennie đã bước đến sau người tôi, khẽ áp đôi bàn tay mềm mại của nàng xoa nhẹ dọc sống lưng và bả vai của tôi.

Cứ thế này bảo sao càng ngày tôi càng thêm 'cuồng' nàng?

"Jennie" Tôi vội giữ bàn tay nàng đang đặt trên vai tôi, nhẹ nhàng nói, "Thực không cần phải phiền ngươi. Ta không sao mà."

Hình như không khí tụt xuống vài chục độ thì phải.

"A, ta vừa thấy đau vai lại rồi." Tôi thầm mắng mình không có chính kiến, nhưng ngoài miệng vẫn tươi cười nịnh nọt, "Ngươi như vậy khiến ta rất thoải mái a~~"

Jennie rất biết cách làm tôi sợ, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng đi. Ý tôi là, nàng vừa có thể dùng lời nói ngọt ngào tấn công tôi, và đương nhiên cũng có thể sử dụng bạo lực bất cứ lúc nào. Thí dụ điển hình như lúc này đây, nàng đang ra sức cắn thật mạnh vào vai tôi. Nếu nói là không đau thì, bà nội nó, là tôi dối lòng; còn nếu tôi khai thật là tôi rất đau, chắc chắn nàng sẽ cắn cho tôi một cái chí mạng nữa mới buông tha.

Với tinh thần học hỏi, tìm tòi kinh nghiệm không ngừng sáng tạo của các doanh nhân, các nhà bác học cùng những cử nhân kinh tế... sau nhiều thế kỷ cũng đã tiếp thu và đúc kết ra một chân lý để đời đời lớp lớp người noi theo: Im lặng là vàng.

"Jisoo, ngươi càng ngày càng bướng bỉnh." Jennie thấy ta cắn răng nhịn đau, không kêu la lấy một lời liền giận dỗi xoay người đứng cạnh khung cửa sổ.

Lúc này tôi mới dám xoa xoa vai, thầm kêu trời than đất một trận. Đây mới là ai ngang bướng đây a

"Jennie, ngươi lúc nào cũng đẹp hết, kể cả lúc giận." Tôi nhìn dáng người mảnh khảnh, mạo tự thiên tiên (1) của nàng, vuốt vuốt cằm, "Phỏng rằng 'Lê Hoa Đái Vũ' (2) !"

Khóe môi Jennie khẽ cong lên, ánh mắt trong veo mang đầy ý cười. Nàng ngồi xuống cạnh tôi, lại chọc một cái vào má tôi: "Đứa ngốc này, càng ngày càng dẻo miệng."

Cuối tháng bảy, trời vẫn oi, nhưng trong lòng tôi như cuộn chảy một dòng nước mát. Tôi cười tủm tỉm, lại tì nhẹ cằm lên cánh tay, đôi mắt vẫn chăm chú nhìn Jennie. Dù ăn vận giản đơn, nhưng trông nàng lúc nào cũng mang dáng vẻ cao quý mà thanh khiết vô cùng.

Lại nhìn tới tôi, chẳng khác gì cái con cà ất cà ơ, nam chẳng ra nam, nữ chẳng ra nữ. Đến bao giờ tôi mới dám đứng trước nàng với thân phận thực sự của một Kim Jisoo đây?

(JENSOO)(COVER) Nương Tử, Ta Yêu EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ