Chính văn 83.1: Nợ đào hoa. Công chúa muốn làm gì?

1.7K 38 0
                                    

Con ngươi đen tuyền của Lạc Khuynh Hoàng hơi co lại, trong mắt toát ra một chút thâm ý, ý cười trên khóe môi không hề mất đi, không chút để ý đáp, "Là Khuynh Hoàng không dám trèo cao."

Con ngươi tối tăm làm như không hề để ý lướt qua hai má Vũ Lưu công chúa, chỉ thấy trên mặt Vũ Lưu công chúa vẫn là ý cười ôn hòa, thần sắc cũng không có nửa phần khác thường, nhưng Lạc Khuynh Hoàng lại mơ hồ cảm thấy Vũ Lưu công chúa này không đơn giản.

Thế nhân chỉ biết Tụ Thủ y thánh có một thân y thuật có một không hai trong thiên hạ, lại ít có người biết, Tụ Thủ y thánh mưu lược hơn người. Nếu Lăng Vũ Lưu có thể dùng thân phận nữ tử trở thành đệ tử quan môn của Tụ Thủ y thánh như Quân Khuynh Vũ và Liễu Tư Triệt, nàng ta nhất định phải có chỗ hơn người.

Nay nàng ấy đột nhiên đến cầu kiến Lạc Khuynh Hoàng, tuyệt đối không phải chỉ đơn giản vì tò mò về dung mạo của Lạc Khuynh Hoàng, hoặc là muốn đến khen nàng vài câu tỏ vẻ hữu hảo mà thôi.

Bởi vậy, khi Vũ Lưu công chúa đột nhiên đề cập đến chuyện Lăng Cảnh Lan cầu hôn nàng không có kết quả, Lạc Khuynh Hoàng theo bản năng đề cao cảnh giác, cũng càng cẩn thận đánh giá Vũ Lưu công chúa hơn.

"Khuynh Hoàng quận chúa cũng quá khiêm tốn rồi. Dựa vào dung mạovà tài nghệ của Khuynh Hoàng quận chúa, sợ là tìm khắp thế gian này cũng khó tìm được nam tử xứng đôi." Vũ Lưu công chúa tiếp tục ôn nhu nói, thanh âm như chim hoàng oanh, êm dịudễ nghe, "Như Vũ Lưu thấy, Khuynh Vũ sư huynh sánh cùng Khuynh Hoàng quận chúa, đúng là rất xứng đôi."

Trong mắt Lạc Khuynh Hoàng xẹt qua một tia thâm trầm, Vũ Lưu công chúa này đầu tiên là đề cập đến chuyện Lăng Cảnh Lan cầu hôn bị từ chối, còn cố ý nói đến quan hệ giữa nàng và Quân Khuynh Vũ, rốt cuộc là vì cái gì?!

"Tình cảm con người, làm sao có thể suy xét bằng hai chữ xứng đôi?" Lạc Khuynh Hoàng nhẹ nhàng chuyển ánh mắt, ý cười trên khóe môi cũng không thay đổi, ôn hòa đáp.

Vũ Lưu công chúa chậm rãi nâng lên đôi mắt, thần sắc có chút phức tạp liếc nhìn Lạc Khuynh Hoàng một cái, nhưng chỉ trong nháy mắt, nàng lại ôn nhu nói, "Khuynh Hoàng quận chúa nói đúng. Tình cảm con người, đúng là khó có thể suy xét bằng hai chữ xứng đôi."

Lạc Khuynh Hoàng cẩn thận chú ý thần sắc của Vũ Lưu công chúa, mơ hồ có thể cảm giác được trong mắt nàng ta hiện lên một tia cô đơn, nhưng lại bị nàng ta che dấu rất kỹ, cho nên Lạc Khuynh Hoàng cơ hồ nghĩ là mình đã nhìn lầm rồi.

Trong lúc Lạc Khuynh Hoàng còn đang suy nghĩ sâu xa, thanh âm của Vũ Lưu công chúa lại vang lên, "Nhưng mà thái tử ca ca đối với Khuynh Hoàng quận chúa cũng là một mảnh tình thâm, mặc dù cầu hôn không thành, nhưng vẫn không hề bỏ cuộc. Như Vũ Lưu ngu kiến, nếu ngày sau thái tử ca ca trở thành hoàng đế Lăng quốc, đế vương hai nước lại có một đoạn chuyện xưa như vậy, sợ là lại làm Khuynh Hoàng quận chúa xấu hổ."

Nghe được những lời này của Vũ Lưu công chúa, con ngươi tối tăm của Lạc Khuynh Hoàng trở nên sáng ngời, nói lâu như vậy, rốt cục nói đến chuyện chính rồi. Có lẽ đây mới chính là mục đích khiến Vũ Lưu công chúa đến đây lần này.

Đầu tiên nói đến dụng ý của Lăng Cảnh Lan đối với nàng, sau lại tự nhiên nhắc đến tình cảm sư huynh muội với Quân Khuynh Vũ, tiếp theo lại thấu tình đạt lý nói đến chuyện sau này, nếu Lăng Cảnh Lan làm Lăng quốc hoàng đế, chuyện cầu hôn không thành này, sợ là sẽ luôn được nhắc đến, sẽ làm cho nàng khó xử.

Nói nhiều như vậy, cũng chỉ vì một mục đích, khiến cho nàng khuyên nhủ Quân Khuynh Vũ từ bỏ việc hợp tác với Lăng Cảnh Lan, mà lựa chọn Lăng Dịch Hiên. Vũ Lưu công chúa này, quả thật là tâm cơ không tồi. Vậy mà lại nghĩ đến xuống tay từ nàng. Chắc là cảm thấy tâm tư của Quân Khuynh Vũ quá mức thâm trầm, khó có thể nắm chắc đi, nhưng mà, Vũ Lưu công chúa xem thường nàng, đó cũng là mười phần sai!

"Thời niên thiếu nông nổi, ai mà không có?" ánh mắt trong suốt của Lạc Khuynh Hoàng biến mất sạch trơn, khóe môi giương lên ý cười ôn nhu, từ từ nói.

Vũ Lưu công chúa nghe được lời nói của Lạc Khuynh Hoàng, ánh mắt lóe lên, ý cười trên khóe môi cũng không mất đi, từ từ nói, "Khuynh Hoàng quận chúa trí tuệ cao thâm, Vũ Lưu thật lòng bội phục."

"Thời gian không còn sớm. Vũ Lưu còn phải chuẩn bị yến hội tối nay, đến lúc đó sẽ cùng Khuynh Hoàng quận chúa tâm tình." Vũ Lưu công chúa nhẹ nhàng gật đầu với Lạc Khuynh Hoàng, sau khi cáo từ Lạc Khuynh Hoàng, kéo làn váy dài, cực cì tao nhã mà rời đi.

Lạc Khuynh Hoàng nhìn bóng dáng tao nhã của Vũ Lưu công chúa, trong mắt hiện lên một chút suy nghĩ sâu xa. Vị Vũ Lưu công chúa tài mạo song toàn này, thật sự là không phụ danh tiếng của nàng ta mà.

Lạc Khuynh Hoàng ngồi trong phòng, hai tay chống má, bên trong con ngươi đen như mực là một mảnh đen đặc, tựa hồ đang suy nghĩ đến việc gì đó. Thời gian trôi qua cũng thật nhanh, vốn dĩ mặt trời còn đang treo trên cao, nhưng chỉ một hồi đã dần dần lặn xuống phía tây.

Sắc trời dần dần tối hẳn, thời gian cử hành dạ yến cũng tới.

Lạc Khuynh Hoàng theo Quân Khuynh Vũ và Quân Kiền Linh cùng nhau đến dạ yến. Xa xa đã thấy Âu Dương Triệt mặc một thân long bào màu vàng, đứng trên bậc thang cao cao kia, cả người toát ra long chương phượng tư, tràn ngập khí phách đế vương.

Long bào thay thế cho hồng bào, làm cho tà khí cùng âm nhu trên người hắn mất đi không ít, lại khiến cho khí phách cao cao tại thượng của hắn bộc lộ ra.

"Chư vị đường xa mà đến, mau mời nhập tọa đi." Âu Dương Triệt đứng ở bậc thang cho cao cao phía trên, mang theo một cỗ uy nghiêm của đế vương, lớn tiếng nói.

Lạc Khuynh Hoàng ngồi bên cạnh Quân Khuynh Vũ, cẩn thận đánh giá Âu Dương Triệt. Ý cười ngả ngớn bất cần đời trên mặt hắn đã biến mất không thấy, chỉ còn lại đế vương mưu lược cùng tinh quang.

Âu Dương Triệt chưa cưới vợ, bởi vậy bên người hắn cũng không có chỗ ngồi, một mình một người ngồi ở phía trên. Mà những người ngồi phía bên phải hắn là Tây Quyết hoàng tộc.

Quân Ngữ Yên vẻ mặt bệnh đồi sắc, ngồi ở tay phải thứ nhất vị trí. Ở cạnh thân thể của nàng ngồi một đôi tuổi trẻ nam nữ, chính là nhị hoàng tử Âu Dương Minh cùng lục công chúa Âu Dương Nhược Hi.

Nhị hoàng tử Âu Dương Minh chính là ca ca của Âu Dương Triệt, cũng chính là đối thủ tranh ngôi vị hoàng đế Tây Quyết quyết liệt nhất. Nhưng mà Âu Dương Triệt vốn có tâm cơ thâm trầm, hơn nữa còn được Quân Khuynh Vũ dùng thân phận Lưu Cảnh công tử trợ giúp, nhị hoàng tử rất nhanh đã thất thế, sau đó mẫu phi hắn cũng vì vậy mà ốm chết.

Về phần có phải thật sự ốm chết hay không thì không có ai biết, giống như căn bệnh hiểm nghèo của Quân Ngữ Yên, rốt cuộc cũng không biết có phải là ý trời hay không.

Mà lục công chúa Âu Dương Nhược Hi là thân muội muội cùng mẹ duy nhất của Âu Dương Triệt. Âu Dương Nhược Hi và Âu Dương Triệt đều kế thừa mỹ mạo của mẫu phi bọn họ, dáng vẻ cũng coi như là mười phần xinh đẹp động lòng người, nghe nói, Âu Dương Nhược Hi chính là Tây Quyết đệ nhất mỹ nhân.

Lạc Khuynh Hoàng nhíu mày nhìn Âu Dương Nhược Hi. Váy dài màu hồng làm cho thân hình uyển chuyển của nàng ta càng thêm lả lướt, trên mặt trang điểm cực kì tinh xảo, thoạt nhìn có hơi lòe loẹt.

Tuy rằng Âu Dương Nhược Hi lớn lên rất xinh đẹp, nhưng không khỏi có chút tục khí. Lạc Khuynh Hoàng đem con ngươi chuyển đến trên người Vũ Lưu công chúa ngồi cách đó không xa, không khỏi nghĩ đến, khó trách thanh danh của Lăng Vũ Lưu lan xa như thế, so sánh một chút, thật sự là khác nhau một trời một vực nha.

"Ba ngày sau là lễ đăng cơ của trẫm, chư vị có thể đến tham dự, trẫm rất lấy làm vui mừng." Âu Dương Triệt ngồi ở vị trí cao nhất, một tay nâng lên ly rượu, nói với mọi người đang ngồi phía dưới, "Ta dùng một ly này, biểu hiện lòng cảm kích."

"Tây Quyết hoàng đế khách khí." Đám người Lăng Cảnh Lan cũng giơ lên ly rượu đáp lại.

"Hôm nay thỉnh chư vị đến đây, ngoại trừ tham gia lễ đăng cơ của trẫm, còn có một chuyện." Âu Dương Triệt đặt ly rượu lên bàn, nhíu mày, ánh mắt lướt qua từng khuôn mặt của Lăng Cảnh Lan, Lăng Dịch Hiên, Quân Khuynh Vũ và Quân Kiền Linh, khóe môi gợi lên một chút tươi cười ý vị, từ từ nói, "Muội muội của trẫm, Nhược Hi, cũng đã đến tuổi lập hôn phối, trẫm có ý định làm đám hỏi cho nàng với một trong các vị ở đây, không biết ý kiến của các vị thế nào?"

Lời này nói ra, tất nhiên là làm tâm tư mọi người dậy sóng một phen.

Ánh sáng trong đôi mắt đen đặc của Lạc Khuynh Hoàng chợt tắt, khóe môi giương lên tươi cười cao thâm. Âu Dương Triệt dùng chiêu này thật sự là rất cao minh.

Mượn yến hội này để đề cập đến việc liên hôn với Lăng quốc và Cẩm quốc, làm đám hỏi cho Âu Dương Nhược Hi với hoàng tử các nước, thật sự là một mũi tên trúng hai con nhạn.

Thứ nhất. Âu Dương Nhược Hi đương nhiên chỉ có thể lấy một người. Mà Âu Dương Triệt thỉnh người của hai quốc gia là Lăng quốc và Cẩm quốc, hơn nữa mỗi quốc gia đều đang có hai đại thế lực tranh chấp bên trong, lúc này đưa ra đề nghị liên hôn, không thể nghi ngờ là sẽ làm cho mâu thuẫn giữa Lăng quốc và Cẩm quốc cũng như mâu thuẫn trong nội bộ lại càng nghiêm trọng hơn.

Nếu cả Lăng quốc và Cẩm quốc cùng xảy ra nội loạn, Tây Quyết chắc chắn là có lợi nhất. Mà mâu thuẫn giữa Lăng quốc và Cẩm quốc, đối Tây Quyết mà nói thì cũng là trăm lợi không hại.

Thứ hai. Âu Dương Nhược Hi một khi kết hôn với người của thế lực nào, thì cũng có nghĩa là Âu Dương Triệt sẽ đứng về thế lực đó. Như vậy cũng đồng nghĩa với việc tìm minh hữu cho Tây Quyết, làm cho Tây Quyết tránh khỏi kết cục bị thâu tóm nếu Lăng quốc và Cẩm quốc liên minh.

Mà Quân Khuynh Vũ, Quân Kiền Linh, Lăng Cảnh Lan và Lăng Dịch Hiên cũng hiểu rất rõ ràng dụng ý của Âu Dương Triệt. Nhưng mặc dù hiểu rõ, bọn họ cũng không thể không tranh đoạt.

Tây Quyết tuy rằng nhỏ yếu, nhưng dù sao cũng là một quốc gia. Nếu có được Tây Quyết chống lưng, cho dù là tranh đoạt quyền lực trong nước hay đối phó với các quốc gia khác sau khi đăng cơ, đối với bọn họ đều cực kì có lợi .

"Thân phận Nhược Hi công chúa tôn quý, lại ôn nhu nhàn thục, tại hạ tất nhiên là cầu còn không được." Lăng Dịch Hiên mở miệng đầu tiên, nhìn Âu Dương Nhược Hi, nho nhã lễ độ nói.

Đây là lần đầu tiên Lạc Khuynh Hoàng nhìn thấy vị tam hoàng tử Lăng quốc này. Nàng nâng mắt nhìn lại, chỉ thấy Lăng Dịch Hiên mặc một thân trường bào màu xanh bình thường, thoạt nhìn cũng không có gì đặc biệt. Dáng vẻ cũng cực kì bình thường, làm cho người ta không thể tin được hắn với một mỹ nhân như Lăng Vũ Lưu lại là thân huynh muội cùng một mẹ.

Nhưng người ta sẽ không vì bề ngoài bình thường mà xem nhẹ hắn, bởi vì tuy rằng hắn thoạt nhìn ôn hòa có lễ, nhưng mà ẩn bên trong khóe mắt đuôi lông mày đều là tinh quang.

"Kiền Linh cũng cầu mà không được." Quân Kiền Linh nghe thấy Lăng Dịch Hiên mở miệng trả lời, cũng không chịu thua kém nói.

Lạc Khuynh Hoàng không khỏi nâng lên đôi mắt, nhìn đến Lăng Cảnh Lan, chỉ thấy sắc mặt hắn có chút kỳ quái, trên mặt lạnh lùng không có chút biểu tình, thần sắc trong mắt cũng cực kì phức tạp, đôi mày dày gần như đã dính lại cùng một chỗ, trầm mặc hồi lâu, mới trầm giọng nói, "Cảnh Lan cũng nguyện ý."

Tuy rằng miệng thì nói nguyện ý, nhưng khẩu khí kia, rõ ràng là cực kì không muốn,như là có nỗi khổ, bất đắc dĩ phải chấp nhận.

Khóe môi Lạc Khuynh Hoàng giương lên một chút ý cười bất đắc dĩ. Lúc Lăng Cảnh Lan nói câu nói kia, rõ ràng là đang nhìn nàng. Đối với tâm ý của Lăng Cảnh Lan, nàng không phải không rõ, nhưng mà, nàng đã có Quân Khuynh Vũ, thì sẽ không động tâm với nam tử khác. Huống chi, thời cơ tốt như vậy, Lăng Cảnh Lan không có lý do gì sẽ vì nàng mà từ bỏ.

Chỉ là, cơ hội tốt như vậy, Quân Khuynh Vũ sẽ bỏ qua sao? Không có Tây Quyết ủng hộ, đối với Quân Khuynh Vũ mà nói, là phi thường bất lợi .

Không khỏi đem ánh mắt lo lắng nhìn về phía Quân Khuynh Vũ, đã thấy Quân Khuynh Vũ mang theo tươi cười sủng nịch nhìn nàng, khóe môi nhếch lên một tia ngang ngạnh, tay áo màu đỏ rộng thùng thình nhẹ nhàng nâng lên, nói với Âu Dương Triệt, "Hảo ý của Tây Quyết hoàng đế, Khuynh Vũ xin ghi khắc trong lòng, nhưng Khuynh Vũ đã có vương phi, không thể nhận ý tốt của Tây Quyết hoàng đế!"

Âu Dương Triệt nghe thấy lời nói của Quân Khuynh Vũ, biểu tình trên mặt cũng không có nhiều biến hóa, nhưng ánh mắt nhìn về phía Quân Khuynh Vũ có thêm vài phần quan sát cùng thưởng thức.

Nhưng sắc mặt Âu Dương Nhược Hi lại trở nên mười phần khó coi. Vốn dĩ nghe được khen ngợi của đám người Lăng Dịch Hiên và Quân Kiền Linh, trên mặt nàng đã ngập tràn đắc ý, không ngờ lại thình lình nghe được Quân Khuynh Vũ nói như thế.

Tuy lời nói của Quân Khuynh Vũ là sự thật, nhưng hắn lại nói như thế trước công chúng, làm cho Âu Dương Nhược Hi cảm thấy Quân Khuynh Vũ đang bôi bác nàng, không khỏi chuyển ánh mắt tức giận nhìn về phía Quân Khuynh Vũ, nhưng khi chạm đến khuôn mặt của Quân Khuynh Vũ, lại là một phen giật mình.

Âu Dương Nhược Hi không thể tin nhìn Quân Khuynh Vũ.

Vẫn nghĩ rằng Âu Dương Triệt đã là mỹ nam tử thế gian khó tìm, nhưng nam tử trước mắt này, phong hoa tuyệt đại như vậy, làm cho nàng cảm thấy, mọi từ ngữ trên thế gian này cũng khó có thể miêu tả dung nhan của hắn.

Hồng y như lửa, phất phơ trong gió như một đoàn liệt hỏa chói mắt. Mà dung nhan của hắn, đôi mày dài sậm, ánh mắt liễm diễm trong đôi mắt hoa đào hẹp dài, mũi cao thẳng mượt mà mang theo độ cong mê người, ngay cả đôi môi nhếch lên ý cười tà mị cũng hoàn mỹ vô cùng.

Âu Dương Nhược Hi chỉ cảm thấy trong đầu chợt trống rỗng, trong mắt chỉ có một mảnh màu đỏ chói mắt kia, trong khoảng thời gian ngắn, ngoại trừ si mê cũng không có biểu hiện gì khác, ngay cả tức giận lúc đầu cũng quên không còn một mảnh.

"Theo trẫm biết, thất hoàng tử Cẩm quốc và Khuynh Hoàng quận chúa vẫn chưa thành hôn, còn chưa tính vợ chồng đi." Âu Dương Triệt nhíu mày, nhìn Quân Khuynh Vũ, từ từ nói.

Trong đôi mắt hoa đào hẹp dài của Quân Khuynh Vũ hiện lên một chút tàn khốc, khóe môi nhếch lên, vô cùng tà mị đáp, "Sau chuyến đi Tây Quyết này, bản điện sẽ hỏi cưới Hoàng nhi. Hơn nữa, cho dù có thành hôn hay không, trong tâm bản điện, chỉ thừa nhận duy nhất một thê tử là Hoàng nhi."

Nghe được lời nói của Quân Khuynh Vũ, Âu Dương Nhược Hi xiết chặt nắm tay, trong mắt hiện lên một chút xấu hổ não nề. Nàng đường đường là công chúa tôn sư, Quân Khuynh Vũ lại dám khinh thường?! Huống chi tuy rằng nàng không biết việc chính trị, nhưng tầm quan trọng của lần liên hôn này, nàng đã từng nghe ca ca nói qua, Quân Khuynh Vũ lại dám bất vi sở động?!

Nàng, Âu Dương Nhược Hi có điểm nào không tốt?! Quân Khuynh Vũ, hắn lại có thể không cần nàng! Lạc Khuynh Hoàng kia có gì tốt chứ?!

Nghĩ đến đây, Âu Dương Nhược Hi mới hướng ánh mắt oán độc về phía Lạc Khuynh Hoàng, cho đến khi thấy rõ dung nhan của Lạc Khuynh Hoàng, Âu Dương Nhược Hi một lần nữa ngây ngẩn cả người.

Nữ tử có khuôn mặt như sắc trăng trung thu, dung nhan như hoa sen mới nở, thanh lệ thoát tục, tuy rằng không tô son phấn, nhưng hai má trắng nõn trơn bóng kia so với dùng son phấn càng thêm trắng nõn trong sáng. Đôi mắt sáng như ngọc, phía dưới cái mũi khéo léo tinh xảo là đôi môi hồng nhuận diễm lệ như hoa đào.

Nàng vẫn nghĩ mình đã là thiên tư quốc sắc, nhưng thật không ngờ, lại có nữ tử đẹp đến như vậy! Khó trách Quân Khuynh Vũ sẽ thích nàng, chỉ sợ cũng chỉ có nữ tử xinh đẹp như vậy, mới xứng đáng kề vai sát cánh cùng Quân Khuynh Vũ đi!

Trong nháy mắt xuất hiện một chút cô đơn, trong mắt Âu Dương Nhược Hi sau đó lại hiện lên một tia không cam lòng! Cho dù Lạc Khuynh Hoàng lớn lên xinh đẹp thì như thế nào?! Nàng ta cũng chỉ là một quận chúa mà thôi, mà nàng không chỉ là công chúa, hôn sự của nàng còn liên quan đến toàn bộ sự ủng hộ của Tây Quyết, nàng không tin Quân Khuynh Vũ sẽ tuyệt không động tâm!

"Khuynh Hoàng quận chúa tài mạo song toàn, cũng khó trách thất hoàng tử ái mộ." Âu Dương Triệt nghe được lời nói của Quân Khuynh Vũ, trên mặt không có nửa phần xấu hổ, tựa tiếu phi tiếu nhìn Lạc Khuynh Hoàng, từ từ nói, "Từ lâu đã nghe danh đệ nhất mỹ nhân Cẩm quốc Lạc Khuynh Hoàng và đệ nhất mỹ nhân Lăng quốc Lăng Vũ Lưu đều là tài mạo song tuyệt khuynh thành giai nhân, hôm nay Triệt may mắn có thể đồng thời nhìn thấy hai vị, không biết có thể thỉnh nhị vị biểu diễn tài nghệ một phen?"

"Ca ca, Nhược Hi cũng muốn biểu diễn!" Âu Dương Nhược Hi vốn đang lo lắng không có cách nào để ganh đua cao thấp với Lạc Khuynh Hoàng, nghe Âu Dương Triệt nói như vậy, lập tức tiếp lời nói.

Âu Dương Triệt nghe thấy lời nói của Âu Dương Nhược Hi, hướng ánh mắt đến trên người Âu Dương Nhược Hi, ý vị thâm trường nói, "Khuynh Hoàng quận chúa và Vũ Lưu quận chúa đều là tài nữ khó gặp, Nhược Hi,muội sao có thể muốn so với các nàng, đừng hồ nháo!"

Thanh âm càng về sau càng tăng thêm vài phần nghiêm khắc.

Lạc Khuynh Hoàng không khỏi bật cười. Tâm tư Âu Dương Triệt thật ra rất kín đáo, đầu tiên là dùng hôn sự của Âu Dương Nhược Hi để khơi mào bất hòa giữa Lăng quốc và Cẩm quốc, nay lại lấy cớ muốn xem nàng và Vũ Lưu công chúa biểu diễn tài nghệ để đánh giá các nàng, lại nói tiếp bọn họ đánh giá các nàng, kỳ thật lại quan hệ đến toàn bộ Cẩm quốc và Lăng quốc, tâm tư này quả thật không thể coi thường.

Chỉ tiếc Âu Dương Nhược Hi lại không hiểu được dụng tâm của Âu Dương Triệt, ngược lại còn chủ động đưa ra yêu cầu muốn tỷ thí, vậy thì tính chất lập tức thay đổi hoàn toàn, từ đánh giá hai nước, biến thành đánh giá ba nữ tử. Bởi vậy Âu Dương Triệt mới có thể nghiêm khắc ngăn cản Âu Dương Nhược Hi như vậy, đáng tiếc, Âu Dương Nhược Hi vẫn không biết cảm kích.

"Ca ca! Thỉnh cho phép Nhược Hi tỷ thí!" Âu Dương Nhược Hi vốn đã nghẹn một hơi, nghe Âu Dương Triệt cư nhiên nói nàng như thế, không khỏi càng thêm tức giận, làm sao chú ý tới khẩu khí và ánh mắt ý tứ của Âu Dương Triệt, chỉ bướng bỉnh nói.

Âu Dương Triệt nghe thấy lời nói của Âu Dương Nhược Hi, trong mắt lướt qua một tia tàn khốc, nhưng trên mặt vẫn tươi cười, hắn nhìn Âu Dương Nhược Hi từ từ nói, "Một khi đã như vậy, Nhược Hi, ngươi tỷ thí đi, nhưng đừng đánh mất thể diện của Tây Quyết ta!"

"Vâng ca ca!" Âu Dương Nhược Hi nghe được lời nói của Âu Dương Triệt, trên mặt lộ ra tươi cười có ý là tình thế bắt buộc, nàng nhất định phải đả bại Lạc Khuynh Hoàng, làm cho Quân Khuynh Vũ nhìn rõ, trên đời này, ai mới là nữ tử xứng đôi với hắn nhất!

Lạc Khuynh Hoàng nghe được lời nói của Âu Dương Triệt, khóe môi nhếch lên một tia lạnh lẽo, bên trong con ngươi đen đặc toát ra vài phần bí hiểm, nàng mở miệng, từ từ nói, "Tây Quyết hoàng đế có phần quá nghiêm trọng vấn đề rồi. Chỉ là luận bàn tài nghệ mà thôi, làm sao có thể chạm đến vấn đề thể diện quốc gia chứ?"

Âu Dương Triệt nghe thấy lời nói của Lạc Khuynh Hoàng, khóe mắt hiện lên một tia thưởng thức. Tâm tư của Lạc Khuynh Hoàng không đơn giản, hắn đã sớm biết, chỉ là nàng chỉ dựa vào này một câu nhìn như tùy tiện nói ra, đã hóa giải kế ly gián hắn khổ tâm chuẩn bị, thật là làm cho hắn không thể không nhìn nàng với cặp mắt khác xưa.

[Cổ đại - Trùng sinh] Đích nữ cuồng hậuWhere stories live. Discover now