10:Tại sao ông chú đáng ghét đó lại bỏ đi lâu như vậy...

5.1K 721 413
                                    


   "Bố ơi, con đi học."

   "Ừ. Đi cẩn thận nhé."

Anh Túc từ một bé con lớp 4 mũm mĩm dễ cưng nay đã thành cậu thiếu niên lớp 8 thanh lịch dễ mến.

Những bước chân sải dài chốc chốc đã đưa nhóc Túc đến cổng trường. Đôi giày Convert cổ cao của nhóc Túc vừa chạm đến phần sân trường thì nhóc đã bị ai đó túm lấy cánh tay kéo mạnh về sau.

Là thằng Kiên.

   "Ê!!! Theo tao đi mua cái bánh bao đã!!"

Hất tay nó ra, Anh Túc nhỏ giọng quát.

   "Tự mua một mình đi!!"

   "Tao không nhớ đường mới chết dở, thôi thôi, lên xe mau lên."

Ngày trước hai đứa còn gọi nhau đi học rồi cùng nhau mua đồ ăn sáng. Nhưng giờ đây mọi chuyện đã khác.

Từ lúc Anh Túc lên lớp 7, bố Trúc đột ngột bán nhà cũ để chuyển sang nhà mới gần trường cấp 2 của nhóc hơn. Do vậy nhóc không còn là hàng xóm với nhóc Kiên nữa, thói quen sáng sáng í ới gọi nhau đi học cũng kết thúc từ đó.

Mà cũng ngộ ghê, Anh Túc khinh bỉ bộ óc chó của thằng Kiên, à không, não chó còn khôn hơn nó.
Anh Túc khinh bỉ cái đầu tôm của thằng Kiên, cứ rời nhóc ra là thằng Kiên làm việc gì cũng không nên hồn. Cái đường ra chợ mua bánh bao đi mòn bao nhiêu năm cũng không nhớ nổi.

   "Cho cháu hai cái bánh bao mặn loại to nha."

   "Mua mình mày ăn thôi, tao ăn sáng ở nhà rồi."

Đã nói đến thế mà thằng Kiên vẫn mua thêm bánh bao cho nhóc Túc. Xong xuôi, thằng Kiên lại lóc cóc đạp xe về trường thật nhanh.

Kể ra Anh Túc cao nhưng gầy gầy manh mảnh nên cũng chẳng nặng mấy, thứ nặng nhất có lẽ là cái cặp đựng đầy sách của nhóc Túc thôi.

   "Để năm tới được cho đi xe máy điện, tao mua quả Xmen đời mới nhất cho mày xem."

Cầm hai túi bánh bao nóng hổi để ủ ấm đôi tay, Anh Túc thẳng thừng nói.

   "Cứ đi xe đạp đi, nhìn mấy thằng đực rựa banh háng lượn xe điện tao thấy ghê ghê thế đéo nào ấy."

   "Ờ. Trai tráng đi xe đạp địa hình vẫn ngầu hơn đúng không?"

   "Ừ."

Còn 10 phút nữa mới vào lớp, thằng Kiên tranh thủ chơi bóng rổ với đám bạn còn nhóc Túc quyết định leo lên tầng 3 để tìm anh Nhật Tùng.

Nhóc khép nép đứng ở cửa ra vào, cất tiếng gọi.

   "Anh Tùng ơi."

Nhật Tùng lúc này đang chỉ bài cho các bạn, song, cậu ta vẫn nghe rõ tiếng gọi của nhóc Túc nên vội cầm theo hộp sữa trên bàn để đi ra ngoài gặp nhóc ấy.

   "Cho anh nè." - "Cho em nè."

Anh Túc giơ ra túi bánh bao nóng hổi còn Nhật Tùng chìa ra hộp sữa Fami vàng nhạt.

Nhận lấy túi bánh bao, Nhật Tùng đặt hộp sữa lên tay Anh Túc rồi bảo.

   "Kinh thế, biết đi mua bánh cho anh cơ à?"

[Hoàn]Thầy nghĩ trò bị ngáo bả mất rồi! - Trang SơNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ