15: "Huhuhuhu, khổ thân bố An quá. Thưn bố nắm nuôn á."

4.9K 698 246
                                    

Hmmmmm

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Hmmmmm.

   "Con còn thiếu nợ gì vậy..."

   "Nhà mình không có nợ nần gì đâu mẹ..."

   "Thế tại sao..."

   "Là... Là họ hàng người quen bên nhóc An đó mẹ."

Một ngày chủ nhật được ưu ái rơi vào ngày hoàng đạo, tiết trời trong xanh gió mát lành, vận khí xung quanh nhà tôi thật tốt.
Vâng, xung quanh nhà tôi thôi!

Bạn cứ tưởng tượng đi, đường xá khu phố nhà tôi đã chật hẹp thì chớ mà dàn xe bóng lộn lại xếp hàng dài dằng dặc từ đầu phố đến cuối phố như đúng rồi nè. Chưa kể đám người từ đó bước ra đều đồng lòng mặc âu phục màu đen.
Nom có khác gì cảnh quay hoành tráng trong phim đề tài xã hội đen không?

Rõ ràng chỉ là gặp mặt hai bên để kết tình thông gia thôi!!!

Khổ thân nhóc Túc vừa mới đi học về, còn chưa biết sự đời là gì mà đã bị một đám người lạ hoắc vây lại như lùa gà công nghiệp.

   "Bố!!! Nhà mình đã thiếu nợ ai!! Huhuhu!!!"

   "Nhà mình không có nợ nần gì cả..." - Tôi đau đầu lặp lại câu này lần thứ n.

Cho đến khi đoàn xe tản hết đi chỉ để lại vài người thì nhóc Túc mới chịu bình tĩnh lại một chút. Nó cứ nấp sau lưng tôi như muốn trốn tránh lũ người hầm hố trước mắt.

Mời mọi người vào trong nhà, tôi muốn vã mồ hôi hột.

Người đầu tiên bước vào là mẹ nhóc An - Hải Điệp, vẫn như năm nào, anh ấy vẫn giữ được nét thanh tao nền nã. Bước theo sau là bố nhóc An.
Vẫn như năm nào.
Khí thế trái đất này là của bố mày thật khiến người khác phải dè chừng.
Sau nữa là cô nhóc An - Hoàng Phong và một người đàn ông lạ hoắc nào đó.

Và sau cùng là cặp đôi lão làng Nam Ngọc vẫn cứ sến sẩm chết người.

Kể ra cũng lạ, tôi cứ tưởng chỉ cần bố mẹ nhóc An đến gặp mặt là được. Ai ngờ bọn họ lại kéo một lô một lũ đến... Khiến mẹ tôi phải hết hồn một phen.

Phải mất 10 phút sau, Đức An mới có mặt. Gì đâu ngày gặp mặt hai bên gia đình mà nó lại ăn mặc chẳng chút chỉnh tề tí nào. Áo sơ mi bên xắn bên không, caravat không có, quần âu còn bị rách đầu gối.

   "Em có việc gấp, giờ mới xong."

   "Việc gì?"

   "Kể ra dài lắm, đợi em chút nữa em thay quần áo rồi vào."

[Hoàn]Thầy nghĩ trò bị ngáo bả mất rồi! - Trang SơNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ