C201 - 205

51 0 2
                                    

Chương 201: Váy hoa

Chiếc Audi Pikes Peak xuyên trong bóng đêm, dọc theo đường ven biển thật dài, lao đi như mũi tên! !

Từ trước đến giờ Đường Khả Hinh cũng không có hưởng thụ qua loại tốc độ này, trợn to hai mắt, đón gió biển, cảm thấy mình giống như bay theo, cô thật vui vẻ dang đôi tay, kêu lên: "Thật nhanh nha . . . . . ."

Trang Hạo Nhiên cầm tay lái, quay đầu mỉm cười nhìn cô một cái, mới chăm chú lái xe, cho xe nhanh chóng chạy tới trung tâm thương mại, nói: "Lập tức tới ngay."

"Rốt cuộc chúng ta muốn đi đâu?" Đường Khả Hinh quay đầu, có chút ngạc nhiên nhìn Trang Hạo Nhiên.

Trang Hạo Nhiên không lên tiếng, một tay nắm chặt tay lái, một tay kéo bộ vest trắng của mình, đắp lên trên người của Đường Khả Hinh, rồi chăm chú lái xe.

Đường Khả Hinh không nhịn được quay đầu nhìn gò má Trang Hạo Nhiên, tròng mắt giống như ánh sao trong đêm tối, lóe ra ánh sáng thật dịu dàng, sống mũi thẳng hết sức hấp dẫn, lúc chăm chú, môi mỏng mím chặt, nghe nói anh là người đàn ông Phương Đông đẹp trai nhất, cô tò mò nhìn anh, giống như hiểu được anh đang suy nghĩ gì trong lòng, có lúc, lại không rõ ràng.

Trang Hạo Nhiên một tay cầm tay lái, tư thái hết sức tao nhã và lười biếng, hỏi: "Đẹp trai không?"

Đường Khả Hinh đột nhiên sững sờ, nhìn Trang Hạo Nhiên, không nhịn được cười, không để ý tới anh nữa.

Trang Hạo Nhiên nở nụ cười, nắm chặt tay lái, chạy tới con đường phía trước, rốt cuộc xe lái vào trung tâm thương mại, cuối cùng dừng ở trước một cửa hàng trang phục sang trọng ba tầng, trong tủ kính đặt tất cả loại trang phục dạ hội sang trọng ngay ngắn, cùng các loại váy giản dị nhưng hết sức cá tính. . . . . .

Khả Hinh ngồi chỗ ghế lái phụ, nhìn cây phượng trước cửa hàng trang phục, trái tim của cô đột nhiên buộc chặt, có chút lo sợ quay đầu nhìn về phía Trang Hạo Nhiên nói: "Tới nơi này làm gì?"

"Đổi bộ quần áo." Trang Hạo Nhiên hời hợt nói xong, liền dừng xe bước ra chỗ ngồi, đi vòng qua xe, kéo cửa xe bên ghế lái phụ, nhìn Đường Khả Hinh.

Đường Khả Hinh ngồi tại chỗ, trong lòng căng thẳng nhìn Trang Hạo Nhiên, từ chối nói: "Tôi không muốn đi vào, tôi chỉ muốn về nhà đổi bộ quần áo đơn giản, nếu anh cảm thấy quần áo của tôi quá mức bình thường, không xứng với anh, tôi có thể không đi, tôi không muốn tới chỗ này, mặt của tôi không xứng với son phấn, cũng không xứng mặc váy xinh đẹp như vậy!"

Tâm trạng của cô chợt kém đi, cúi đầu, im lặng không lên tiếng.

Trang Hạo Nhiên nhìn bộ dáng Đường Khả Hinh lùi bước, hai mắt lóe lên, cười nói: "Tối nay không có ai để cho cô làm công chúa, cô cũng không phải là cô bé lọ lem, sẽ không có người nào cho cô giày pha lê."

Đường Khả Hinh không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn anh.

Trang Hạo Nhiên chậm rãi vươn tay về phía Đường Khả Hinh, ngừng trên không trung, mới sâu kín nói: "Cô là chính cô...cô chính là Đường Khả Hinh! Không cần thiết thương cảm như vậy, một Tổng Giám đốc khách sạn chú trọng bộ mặt và hình tượng như tôi cũng dám kêu cô ở bên cạnh, một mình cô bi thương cái gì? Toàn thế giới không có ai chê vứt bỏ cô... chỉ là bản thân cô nhạy cảm thôi."

NGƯỜI TÌNH NHỎ BÊN CẠNH TỔNG GIÁM ĐỐC - Hào Môn Tranh Đấu INơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ