Dưới ánh mắt tựa như vực sâu thăm thẳm của Phong Dương, trong nháy mắt Tưởng Thầm đã nghĩ linh tinh, anh trực tiếp an bài một người trợ lý cho cậu, khả năng rất lớn là anh cũng có băn khoăn giống cậu.
Đó là không muốn cho người không liên quan biết được chuyện thân thể dị thường của mình.
Nguyên bản Tưởng Thầm cũng đã nghĩ tới chuyện tự mình đi thuê một người trợ lý ngoài vòng, mà không phải là để công ty sắp xếp cho.
Đây là ý tốt của Phong Dương, là vì cậu và bảo bảo trong bụng cậu.
Tưởng Thầm cũng không phải là người đặc biệt cố chấp không biết tiếp thu ý tốt của người khác.
Cậu không phát ra tiếng, nhưng trầm mặc giờ phút này có thể xem là một loại ngầm đồng ý.
Ở bữa tiệc lúc trước Phong Dương vẫn luôn muốn hỏi, nhưng xét thấy thời cơ không thích hợp, vì thế đành gác lại.Vừa lúc nhân cơ hội này ý tứ hỏi cậu. Phải có đáp án xác định, anh mới có thể tính toán chuyện tiếp theo.
" Chuyện lúc trước nói, cậu suy xét như thế nào rồi?" Phong Dương bỗng nhiên chuyển đề tài.
Tưởng Thầm cho rằng thái độ cậu biểu hiện đã đủ rõ ràng, cậu không tin anh lại không biết.
Tầm mắt người đàn ông khiến cho phòng kín càng trở nên ngột ngạt, cậu cảm thấy mình và Phong Dương đều ngốc giống nhau, điều này khiến cậu có loại cảm giác không được tự nhiên.
Hơn hai mươi năm qua cậu chưa từng tiếp xúc sâu như thế với ai, lần đầu tiên cũng là do ngoài ý muốn mà lăn giường với anh.
Nếu không có đứa nhỏ này, cậu cùng Phong Dương chắc chắn sẽ chỉ có một loại quan hệ-- người lạ.
Nhưng hiện tại, loại quan hệ này, cậu không có bất cứ kinh nghiệm gì để tham khảo, vì thế hết thảy đều do lý trí khống chế.
Đáp án sớm xác định, Tưởng Thầm khẽ gật đầu, ừ nhẹ một tiếng.
Sau đó cậu nhìn thấy gương mặt vốn dĩ trầm tĩnh của Phong Dương đột nhiên xuất hiện một chút ý cười.
Phong Dương vẫn luôn được mọi người trong giới giải trí coi là tồn tại cao thượng về cả giá trị nhan sắc cũng như kỹ thuật diễn xuất, không giả dối chút nào, ngũ quan tuấn lãng, đường nét khuôn mặt rõ ràng, góc cạnh sắc bén, trực tiếp đánh vào cực hạn của thị giác, một cái chớp mắt thôi cũng có thể khiến người khác như ngừng thở, không cách nào dời mắt.
Một khắc kia, làm cảm xúc Tưởng Thầm hơi lâng lâng, dù gì cậu vẫn luôn là sùng bái kính nể anh, nếu bỏ qua chuyện đứa nhỏ, cậu rất sẵn lòng ngồi cùng một bàn với anh, chẳng sợ không biết nói gì với người ấy, nhìn thần tượng của mình thôi cũng đủ thêm khích lệ bản thân nỗ lực hơn, về sau còn tranh thủ có cơ hội khiến anh nhìn thấy mình.
Chỉ nghĩ như vậy, Tưởng Thầm cảm thấy phiền não bối rối vẫn quấn lấy cậu nháy mắt bắt đầu tiêu tán.
Bây giờ thì nôn nghén cơ bản không có, đứa bé là tồn tại khách quan, cậu vẫn luôn coi nó là một loại gánh nặng, kỳ thật đều do cậu tự đặt lên vai mình thêm tảng đá.
![](https://img.wattpad.com/cover/195051306-288-k594711.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[OG]Con trai tôi có một người cha ảnh đế tám tỷ
RomanceTên: Con trai tôi có một người cha ảnh đế tám tỷ. Tác giả: Thú Tâm Tình trạng: Đã hoàn(edit chưa hoàn) Số chương: 114+ 12PN (edit: 32/126) Lịch đăng: 1 tuần/2 chương không cố định ngày Edit + Beta: CiuCiu Văn án Thể chất Tưởng Thầm đặc thù đến mức c...