-------Nhà-------
✿✿✿✿✿
Tiêu Chiến vừa nhặt được một tên nhóc lạ mặt đem về nhà.
Sáu giờ sáng, ánh mặt trời ló dạng, tia nắng ấm áp len lỏi vào từng ngóc ngách của ngôi nhà. Khi cả căn nhà vẫn chìm trong im lặng, phòng khách không hiểu sao lại xuất hiện một chỏm tóc lấp ló giữa sô pha.
Tối hôm qua, Vương Nhất Bác được Tiêu Chiến sắp xếp ngủ ở một phòng nhỏ, là phòng anh dùng để làm việc, đọc sách. Tiêu Chiến trải một tấm nệm dày trong góc phòng, thêm chăn và gối, thế là tên nhóc có ngay một chỗ ngả lưng, dù không được tính là tiện nghi nhưng khá ấm cúng. Từ chỗ này có thể nhìn ra cửa sổ, nơi mà Tiêu Chiến tâm đắc nhất của cả căn nhà chính là khung cảnh bên ngoài cửa sổ này. Một vườn hoa mẫu đơn đẹp đến động lòng người. Đêm xuống được ánh đèn đường vàng đượm soi sáng một góc vườn, chiếu lên sắc đỏ của mẫu đơn thanh thuần, quả thật là mỹ cảnh nhân gian hiếm khi có thể thưởng thức được giữa lòng thành phố náo nhiệt thế này.
Thế nhưng có một tên nhóc có thể vì quá lâu rồi không được đặt lưng lên chăn êm nệm ấm, không được thứ đãi ngộ cơ bản nhất của con người. Vì thế căn phòng nhỏ ấm áp kia phút chốc hắn không quen được. Chăn quá ấm, nệm quá êm khiến hắn sinh ra lòng khó chịu, cuối cùng lại ôm gối ra ngoài sô pha, thẫn thờ ngồi cả đêm ngây ngốc như thế.
Hắn thực sự không hề cảm thấy buồn ngủ. Thể chất đặc biệt khiến hắn thoạt nhìn trông gầy đến đáng sợ, nhưng bên trong lại có thể khỏe mạnh không ngờ. Không ngủ một đêm cũng chẳng ảnh hưởng gì đến hắn, cư nhiên khi mặt trời dần ló dạng, hắn vẫn bất vi sở động yên vị một chỗ trên sô pha phòng khách.
Tiêu Chiến như mọi ngày, chuông đồng hồ reo đến đinh tai nhức óc liền 'cạch' một tiếng, bị anh tàn nhẫn với lấy ném xuống giường.
Ba mươi phút sau, Tiêu Chiến bật mở cửa phòng, bộ dáng lôi thôi lếch thếch, miệng ngậm bàn chải đánh răng, tay mặc vội áo sơ mi còn chưa kịp cài cúc, quần tây đến hông vẫn chưa kéo khóa. Anh phóng ra ngoài lao vào bếp, nửa đường bị cái người âm thầm lặng lẽ ngồi trên sô pha chằm chằm nhìn mình, dọa Tiêu Chiến sợ đến suýt lộn cổ té nhào.
"Ôi mẹ nó giật cả mình... Này dậy sớm thế, không ngủ được à?"
Tiêu Chiến vừa nói vừa đi xuống bếp, cũng không quan tâm tên nhóc kia có trả lời lại hay không, bàn tay nhanh chóng cài lại hàng cúc áo, xỏ vạt áo vào quần, kéo khóa lại.
Vương Nhất Bác từ khi sau lưng có tiếng mở cửa đã quay mặt sang nhìn, liền thấy cái vị hôm qua mang mình về bộ dạng không khác mình của trước đây là mấy nên cảm thấy khó hiểu. Hôm qua gặp nhau chẳng phải anh ta rất tuấn nhã phong độ hay sao, bây giờ lại thành ra thế này, nhất thời hắn nắm bắt không kịp.
Ánh mắt lướt qua phần trên cơ thể người kia một chút liền không dừng lại được mà nhìn lâu hơn. Áo sơ mi xộc xệch, nút chưa cài lộ ra phần ngực nhẵn nhụi bắt mắt, làn da không trắng lắm nhưng nhìn có vẻ rất mềm, khuôn ngực đầy, bụng dường như còn lấp ló múi bụng mờ nhạt. Nhìn rất vừa mắt, gầy, nhưng bắp thịt chắc chắn, nhìn sao cũng thấy rất đàn hồi. Lướt xuống một chút, thấy thấp thoáng cả chiếc quần con màu đen đơn giản phía trong lớp quần tây chưa kéo khóa, thứ kia như ẩn như hiện, quả thật rất khiến cho người khác tò mò.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bác Chiến] Dưỡng Lang (Hoàn)
Random9/12/2019 ---> 28/3/2020 Dưỡng Lang* (*) Lang trong 狼: Sói Cũng là Lang trong 郎君: Lang quân Tác giả: RynnX (chủ nhà) Thể loại: Hiện đại, niên hạ, hỗ sủng, ngọt, bán thú nhân, H nhẹ, HE. Thuộc tính: Ngây thơ thâm tình huyết lang công x bá đạo ngang...