#Extra 05: ... led to this ending.

1.6K 96 26
                                    

Daniel lần sau đó cũng chẳng thèm hỏi - anh trực tiếp mang luôn cà phê đến khán phòng. Seongwoo cũng bắt đầu suy nghĩ có khi nên về nhà tập đàn từ lúc đó.

"Cuối tuần này thi rồi, cái này chỉ kiểu như để chúc may mắn thôi." Daniel lý do lý trấu rồi đặt luôn cốc cà phê lên chiếc đàn piano.

"Cảm ơn." Seongwoo đáp cụt lủn.

"Đừng lo nữa, nó tốt hơn nhiều so với lần đầu tôi nghe rồi." Daniel nói.

"Nhưng tôi rất lo." Seongwoo cúi đầu.

"Anh có đến không?" Seongwoo đột nhiên hỏi, một câu hỏi rõ ràng không cần thiết, Seongwoo đâu có bận tâm đến việc Daniel có mặt hay không?

"Cậu có muốn tôi đến không?"

Seongwoo quay sang nhìn Daniel. "Không ai đi trả lời câu hỏi bằng một câu hỏi khác như thế đâu."

"Vậy thì câu trả lời là có thể."

"Tôi muốn câu trả lời là không hơn đấy." Seongwoo nhếch môi cười.

"Vậy sau đó, cậu muốn làm gì?" Daniel chuyển chủ để nhanh chóng một cách uyển chuyển khiến Seongwoo suýt chút nữa cũng thấy hứng thú.

"Anh vẫn đang cố dụ tôi đi cà phê với anh đấy à?" Seongwoo tỉnh bơ nói.

"Ý tôi là sau Trung học." Daniel tựa vào piano. "Liệu cậu có tiếp tục theo đuổi âm nhạc không?"

"Gì cơ? Chẳng lẽ anh nghĩ tôi sẽ tiếp nối con đường chính trị như bố tôi?" Seongwoo cau mày.

"Không hẳn thế, nhìn cậu tôi cũng không nghĩ sẽ hợp với thế giới đó." Daniel trả lời.

"Julliard thì sao?" Daniel gợi ý.

"Được vậy thì tốt quá." Seongwoo gật đầu.

"Cậu sẽ vào được trường đó thôi, một cách dễ dàng là đằng khác." Daniel không ngần ngừ nói.

"Vì bố tôi?" Seongwoo ngước mắt lên nhìn.

"Không phải, không tiếp nhận cậu sẽ là sự mất mát lớn của Julliard."

"Thảo mai thảo quả không giúp anh đi đến đâu đâu, anh Kang ạ."

"Thì tôi cũng có cố để đi đến đâu đâu!"











(·•︠‿•︡ ) (•̀ .̫ •́:·)









Seongwoo không nhìn thấy Daniel trong lúc cuộc thi diễn ra, cậu lờ đi chút thất vọng sau tất cả những lời sỉ nhục mà Daniel đã bôi vào mặt cậu trước đó thế mà rồi lại không dám xuất hiện. Tổ sư - Seongwoo chưa bao giờ ghét một người mình chẳng biết mấy như thế bao giờ.

Cuối cùng chức vô địch cũng không thuộc về Seongwoo, cậu đạt hạng 3 chung cuộc.

Giám khảo nói rằng bản nhạc của cậu rất hay và có kỹ thuật - từng nốt nhạc được chơi chuẩn xác và có tiết tấu - nhưng lại thiếu đi một cái gì đó. Seongwoo thậm chí chẳng muốn biết thêm (dù cậu hiểu hết tất cả.)

Lẵng hoa đầu tiên mà Seongwoo nhận được là từ chị mình, sau đó đến bố và cả những người bạn của Seongwoo cũng đến tặng cậu. Cái cuối cùng có vẻ thú vị.

18+ | NielOng | Universe #190417Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ