Chương 1. Gặp gỡ

26.2K 841 86
                                    

Tiêu Chiến gần đây rất phiền não. Vì tiền tài sự nghiệp? Không thể nào! Tiêu Chiến là bác sĩ ngoại khoa kim bài của bệnh viện danh tiếng tại Thượng Hải, có thể nói là tiền đồ vô lượng, sao lại phiền não vì tiền tài sự nghiệp được. Chắc chắn là do tình duyên trắc trở rồi!

Cũng không đúng! Tiêu Chiến thân cao 183cm, dáng người hoàn toàn có thể đi làm người mẫu, phối với khuôn mặt mỹ nhan đỉnh cấp không góc chết, còn sợ nhân duyên không tốt sao?! Chính là người gặp người thích, hoa gặp hoa nở trong truyền thuyết! Bác sĩ Tiêu khi cười lên đôi mắt hoa đào linh động sẽ nheo lại, môi mỏng hơi hé để lộ hàm răng hoàn mỹ cùng với hai chiếc răng thỏ đáng yêu. Nốt ruồi gợi cảm dưới môi kia lại càng khiến cho người ta không thể rời mắt. Tóm lại chính là nhất tiếu khuynh tâm! Cũng nhờ nụ cười giết người không đền mạng đó mà khi còn là sinh viên đã có không ít nam sinh nữ sinh mỗi ngày đều chạy theo Tiêu Chiến tặng quà tỏ tình. Sau này đi làm rồi bác sĩ Tiêu cũng rất được các nữ đồng nghiệp ái mộ, thậm chí còn có cả bệnh nhân! Lại còn là nam!

Chiều thu. Trời ngả nắng màu vàng nhạt ấm áp, thời tiết mát dịu dễ dàng ru người ta vào giấc ngủ. Tiêu Chiến ngồi bên bàn hai tay chống cằm, đang ngủ gà ngủ gật trong thời gian rảnh rỗi hiếm có thì bị tiếng nói chuyện ngoài hành lang đánh thức.

"Lại có ca bệnh nữa rồi."

Tiêu Chiến cảm thán, xoa xoa khuôn mặt ngũ quan tinh tế cho tỉnh táo, vuốt phẳng áo blouse trắng đứng lên bước ra ngoài.

Bệnh nhân là một thanh niên trẻ tuổi, vóc dáng cao gầy, gương mặt đẹp trai nổi bật với sống mũi cao thẳng tắp bao người ghen tị. Đôi mắt phượng tinh tế của cậu khẽ nheo lại, chân mày nhíu sát vào nhau, bờ môi mỏng mím chặt chịu đựng cơn đau từ đầu gối truyền đến. Một nam nhân thân hình cao lớn đỡ cậu ta, vừa đi vừa nói.

- Nhất Bác, đi chậm một chút, cẩn thận vết thương nặng thêm đó.

Hai người theo nữ ý tá dẫn đường, vừa đến trước cửa phòng cấp cứu thì cửa mở ra. Tiêu Chiến nhìn qua đầu gối bê bết máu của thanh niên gọi là Nhất Bác, nhẹ nhàng đỡ cậu ta ngồi xuống giường bệnh, cuộn ống quần lên xem xét vết thương.

- Vết thương nhìn dữ vậy thôi nhưng thật may không ảnh hưởng đến xương. Có điều vì rách sâu nên mất nhiều máu, trước tiên phải khâu lại đã. Người nhà bệnh nhân mời ra ngoài.

Nam nhân vỗ vỗ vai cậu thanh niên gọi là Nhất Bác, nói khẽ:

- Anh ra ngoài trước đợi cậu.

Nhất Bác gật đầu.

- Em ổn mà, anh đừng lo.

Sau khi cửa phòng cấp cứu khép lại, Tiêu Chiến ra hiệu cho nữ y tá giúp mình mang thiết bị y tế đến. Tiêu Chiến một bên thành thục khâu lại vết thương, một bên nhỏ giọng trò chuyện với Nhất Bác.

- Cậu tên là Nhất Bác nhỉ? Làm cái gì mà để bị thương dữ như vậy? Trông cậu cũng không lớn lắm, bao nhiêu tuổi rồi?

- Vương Nhất Bác. Tôi đua xe mô tô, xảy ra chút sự cố nên ngã xe.

Vương Nhất Bác không nóng không lạnh trả lời, bình thản giống như người ngã xe bị thương không phải là cậu.

[BJYX|Hoàn] Tình yêu chính là như vậy, không có cách nào khácNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ