Chương 23. Thôi xong rồi!!!

4.8K 454 16
                                    

Tiêu Chiến nhìn chăm chăm vào bức ảnh thật lâu. Vóc dáng ấy, gương mặt ấy đúng là Vương Nhất Bác, không thể sai được.

Tưởng tượng hai bờ môi kia cũng quấn quít lấy nhau như khi anh và cậu hôn môi, Tiêu Chiến cảm nhận được từng nhịp tim đang đập thình thịch mạnh mẽ mà rối loạn nơi lồng ngực.

Chẳng ai thấy người mình yêu làm ra những hành động thân mật với người khác mà không tức giận cả. Tiêu Chiến cũng vậy, bàn tay cầm điện thoại run rẩy siết chặt như muốn nghiền nát nó để phát tiết ngọn lửa ghen tuông đang thiêu đốt trong lòng.

Một lúc lâu sau Tiêu Chiến mới bình tĩnh lại, lần nữa mở khóa màn hình tiếp tục nghiên cứu tấm ảnh kia. Đây không thể nào là cảnh hôn trong phim được. Khung cảnh bên trong chính là hành lang của khách sạn nơi Vương Nhất Bác và đoàn phim đang ở. Anh đã ở đó cả tuần trời, không thể nhận lầm. Nếu là ảnh ghép thì người kia cũng thật có tâm quá rồi, vô cùng chân thật.

Thời gian anh và Vương Nhất Bác bên nhau không ngắn, lại vừa ra mắt trưởng bối hai nhà, Tiêu Chiến không tin Vương Nhất Bác phản bội mình. Trước mắt vẫn nên xác định tấm hình này là thật hay giả rồi nói sau. Anh mở danh bạ bấm gọi một cái tên đã lâu không liên lạc.

- Vu Bân, có chút chuyện muốn nhờ cậu đây.

Vu Bân và Tiêu Chiến làm bạn từ khi còn học trung học. Mặc dù mối quan hệ giữa hai người vẫn rất thân thiết nhưng lại không thể thường xuyên gặp mặt bởi vì Vu Bân - một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp luôn ngựa không ngừng vó bay nhảy khắp nơi tìm kiếm cảm hứng cùng cảnh đẹp cho những tác phẩm của mình. Ngay cả chuyện Tiêu Chiến có bạn trai Vu Bân cũng là từ trên mạng biết được.

"Cậu còn nhớ có người bạn tên là Vu Bân sao? Tôi còn tưởng cậu yêu đương vui vẻ đến mức quên mất người bạn này luôn rồi chứ? Không có việc cần nhờ chắc cậu cũng không thèm gọi cho tôi luôn đúng không?!"

- Cậu gần cả năm nay không thèm lăn về đây, còn dám lên giọng trách tôi? Chuyện này để sau, giúp tôi việc này trước. Giờ tôi gửi qua cho cậu một tấm hình, cậu xem xem là thật hay giả.

"Được. Cậu gửi luôn đi."

Không lâu sau đó Vu Bân phản hồi lại, kết quả khiến Tiêu Chiến bàng hoàng.

"Tiểu Tán... là thật."

Tiêu Chiến im lặng không đáp, trong đầu một mảnh quay cuồng.

Vu Bân không thấy Tiêu Chiến trả lời, biết trong lòng anh đang rối loạn. Nhiếp ảnh gia cũng coi như bước một chân vào giới giải trí, mấy chuyện mờ ám dơ bẩn phía sau Vu Bân đã thấy qua ít nhiều. Anh nhẹ giọng trấn an Tiêu Chiến.

"Tiểu Tán, bức ảnh không phải giả nhưng nội dung bên trong chưa chắc là thật. Có thể do góc chụp, hoặc là còn có ẩn tình phía sau. Trong giới này không phải cứ im lặng làm việc không đụng chạm đến ai thì người ta sẽ để yên cho mình. Vương Nhất Bác kia tôi chưa gặp nhưng đã nghe nhiều người nói qua. Danh tiếng trong giới rất tốt, trước khi quen cậu còn có biệt danh là Đường Tăng thời hiện đại đấy."

- Tôi biết rồi. Cảm ơn cậu.

Cả ngày hôm ấy Tiêu Chiến chẳng thể tập trung vào công việc. Trong đầu anh luôn bị hình ảnh kia ám ảnh, không tự chủ mà tưởng tượng ra tình huống tiếp sau. Có phải Vương Nhất Bác sẽ ôm lấy cô ta âu yếm như cậu vẫn thường làm với anh hay không?

[BJYX|Hoàn] Tình yêu chính là như vậy, không có cách nào khácNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ