Chương 13. Đi chơi.

5.5K 464 47
                                    

An ổn cho Thanh Huyền nghỉ ngơi, Hạ Huyền quay sang nhướn mày nhìn đốm lửa.

Sư Vô Độ : " Cảm ơn ngươi. Bây giờ, ngươi muốn làm gì cũng đều được. Ta sẽ đáp ứng. "

Hạ Huyền: " Ngươi vào đây bằng cách nào? "

Sư Vô Độ: " Là do ta bám vào đồ đạc được chuyến đến vào ngày Thanh Huyền đến đây. Ta vẫn luôn ở cạnh quan sát Thanh Huyền. Ta chỉ muốn đảm bảo đứa trẻ này không xảy ra vấn đề gì. Giờ thì ta an tâm rồi. "

Sư Vô Độ: " Ta không dám yêu cầu ngươi chăm sóc hắn, cũng không có tư cách đó. Ta chỉ mong ngươi sẽ không làm tổn thương đệ đệ của ta. "

Hạ Huyền ra vẻ trầm ngâm.

Sư Vô Độ: " Sự việc mấy trăm năm trước, ta thật lòng xin lỗi. Đến lúc chết, ta chỉ sợ đứa trẻ ngốc kia cũng xong đời nên mới ngang ngược như vậy. Nhưng ta cũng hết cách rồi... Thanh Huyền là người thân duy nhất của ta, ta muốn bao bọc bảo vệ cả đời. Đây là điều duy nhất ta có th—"

Hạ Huyền cười khẩy: " Vậy nên ngươi hại chết cả nhà ta? Đày đoạ ta thành quỷ? Nực cười. "

Sư Vô Độ: " Ta.... "

Hạ Huyền: " Đi đi. "

Sư Vô Độ: ????

Hạ Huyền lạnh lùng: " Ta nói ngươi cút. "

Đốm lửa chần chừ một lúc rồi vụt bay khỏi cửa, ẩn mình vào rừng sâu.

Dưới lầu, Hạ Huyền tự rót cho mình một ly rượu, cứ như vậy ngồi đến sáng.

Ánh sáng xuyên qua khe cửa, Thanh Huyền nhíu mày tỉnh giấc.

" Không phải đang ở suối nước sao, sao ta lại đang trên giường? Còn có yêu ma, còn có.... "

Từng hình ảnh rõ nét hiện về, y vùi mặt vào trong chăn.

Nhưng mà, nhưng mà những việc đó là thật hay mơ? Vì cảm giác vừa chân thực lại vừa mờ ảo.

Rốt cuộc đâu là thật, đâu là mơ?

Hạ Huyền đẩy cửa bước vào, đem theo khay thức ăn.

Thanh Huyền giật mình ngẩng đầu lên.

Hạ Huyền nhíu mày: " Mặt ngươi sao lại đỏ như vậy? Sốt sao? "

Hắn đặt khay lên bàn trà, tiến lại gần giường. Đôi tay thon dài vén lên mái tóc rối mù, trán kề trán, thăm dò nhiệt độ đối phương.

Mặt Thanh Huyền càng đỏ hơn.

Hạ Huyền: " Không sốt. Vậy không khoẻ trong người? "

Thanh Huyền lắc đầu lia lịa: " Không có. Ta khoẻ. "

Hạ Huyền: " Vậy được. "

Thanh Huyền: " À Hạ công tử, hôm qua....."

Hạ Huyền: " Hôm qua làm sao? Bớt nói nhảm lại, ăn uống rồi chuẩn bị, chúng ta ra ngoài. "

Thanh Huyền " À " một tiếng dài. Vậy là mơ à? Tất cả ư? Trời ơi Thanh Huyền mày có thể mơ thứ gì hợp lý chút khôngggggggg

Thanh Huyền ủ rũ rời khỏi giường.

Sau khi dùng xong bữa sáng, hai người họ lập tức trở về điện.

Bách Niên Hảo Hợp. [ Song Huyền đồng nhân văn ] [ Thiên Quan Tứ Phúc ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ