Tập 24: Lộ bản chất

902 51 14
                                    

Tịnh Du lộ bản chất! lâm Dư có xu hướng hắc hóa!

===

Tịnh Du từ cái ngày đen tối đó làm Lâm Dư, khiến Lâm Dư  không muốn nhìn thấy Tịnh Du nữa, nhưng Tịnh Du căn bản không để lời cậu vào tai, anh muốn làm gì thì cứ làm, anh trói cậu bịt miệng cầm tù cậu, tất cả lí do vì muốn tốt cho cậu, anh muốn cầu cai nghiện.

Cai nghiện, lần thứ hai cai nghiện sao?

Thật khó chịu, Lâm Dư cả người mỗi ngày đều đau đến mức chỉ hận không thể đập vỡ đầu mình, cả người bị cảm thấy kiến gặm.

Khó chịu... đau... làm ơn cho cậu đi mà... làm ơn... 

Cậu cảm thấy bực bội, cậu không tên khó chịu, cậu quạt nộ...

.... "Tịnh Du, tự nhiên tôi cảm thấy anh tiện lắm" (666, câu này là tiếng lòng tác giả, vốn không có trong kịch bản nhưng trong quá trình tự tạo anh công vốn hoàn mỹ mà sao viết ra tiện ghê)

"Em... nói sao?" Tịnh Du phẩn nộ, áp cậu vào tường, ánh mắt điên cuồng nhìn cậu

"Sao? Anh lại muốn cưỡng tôi sao? Như vậy không tiện sao? Anh chê tôi bẩn thì đừng chạm vào tôi"

"Lâm Dư, em tỉnh táo lại, em phải cai nghiện, rồi chúng ta bắt đầu lần nữa!"

Bắt đầu lần nữa sao?

Nực cười quá, nực cười quá

Hahaha

HAHAHA

Ha...ha

Lâm Dư ngửa đầu cười chảy nước mắt, sau đó đẩy TỊnh Du ra, cậu bỗng nổi điên đập hết mọi thứ

"Em làm gì vậy?"

Lâm Dư ngửa đầu nhìn anh, nhìn một cách cực kì khích tướng

"Tôi cho anh xem cái này... vui lắm"

"Em định làm gì?"

Lâm Dư cười khúc khích, sau đó, cậu bước chậm rãi lên những mãnh vỡ ra sàn, chậm rãi đi và múa như khiêu vũ.

Mảnh đâm xuyên chân cậu, mà cậu vẫn cười mỹ lệ, máu chảy xuống nhuộm đỏ sàn!

"Lâm Dư!!!!!! Em còn tỉnh táo không vậy??"

Lâm Dư có vẻ cụt hứng dừng lại, sau đó nghiêng đầu bình tĩnh

"Cực kì tỉnh táo, anh thấy vậy là điên sao? Chính là tôi nói cho anh, thật sự không đau!!! Không đau chút nào anh hiểu không, không bằng một chút cảm giác các anh tổn thương tôi, các anh hiểu không? Hiểu không?"

Lâm Dư cuối xuống nhặt mảnh vỡ, trong mắt như không cười cười

"Lâm Dư em đứng yên đó, đừng làm chuyện điên rồ!"

Lâm Dư căn bản không nghe, cậu vui vẻ mà để tay mình cứa vào mảnh vỡ, chân thì đạp thẳng xuống mảnh dưới sàn, có vẻ rốt cuộc một chút đau khiến cậu nhíu nhíu mày

"Lâm Dư!!"

"Thực sự không đau mà"

Lâm Dư nhìn Tịnh Du thật ôn nhu, nhìn thấy Tịnh Du đầy lo lắng lại gần cậu, cậu còn vỗ về anh, máu trên tay dính bết bát lên má Tịnh Du, Lâm Dư sửng sốt, cảm thán

Tù yêu vĩnh cửuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ