Bách Lý bất đắc dĩ chỉ có thể giống như búp bê vải bị tùy ý đùa nghịch, Tập Ám chìa một tay tới chỗ dấu răng trước ngực nàng vuốt ve, trong mắt chứa đầy sủng nịch.
"Vết thương trên lưng còn đau không?"
"Không, có phải rất xấu hay không?" Dù không nhìn Bách Lý cũng biết, vết roi này khẳng định là bày ra cả lưng rồi.
"Ngươi yên tâm, ta sẽ không để nó ở lại trên lưng ngươi." Tập Ám khẽ vuốt qua vết thương kia, trong mắt càng trở nên sâu rộng lạnh thấu xương.
Bách Lý nhìn chăm chú người nam tử trước mắt, hắn có một dung mạo mị hoặc, có lực hấp dẫn trí mạng, đầu độc lòng người, khi thì dịu dàng khi thì tàn bạo, cho dù là ngủ cùng giường nhưng cũng có thể cảm nhận được hắn vẫn vô cùng cô tịch. Vươn một tay đặt trước ngực hắn, nhịp tim cực nóng mà mạnh mẽ truyền vào bàn tay, lại không chạm tới đáy lòng, nam tử này, có quá nhiều đề phòng.
"Ta không muốn nằm nữa, ngày mai ta muốn ra ngoài trướng đi lại một chút."
"Mấy ngày nữa là đến giao thừa rồi, xem ra năm nay phải trải qua ở nơi này rồi" Tập Ám ôm lấy nàng, đem nàng đặt ở giữa hai chân.
"Ở nơi nào cũng đều như nhau cả." Bách Lý lẳng lặng nằm ở trước ngực hắn, ở chỗ này không phải tốt hơn sao, không cần phải trở về đối mặt với người không liên quan.
"Ngươi còn có một muội muội?" Tập Ám lơ đãng đề cập tới, lại khiến cho Bách Lý mạnh mẽ ngẩng đầu lên, giữa con ngươi mắt hiện lên một vẻ kiên định.
"Ta không có người thân."
"Không có người thân? Vậy bổn vương coi là gì?" Tay Tập Ám nhấc cằm Bách Lý lên, giọng điệu không phải thăm dò, rõ ràng là uy hiếp.
Bách Lý nhẹ lắc đầu, bất đắc dĩ thỏa hiệp: "Ngươi không tính a."
Lại vùi vào trong ngực hắn, Bách Lý rầu rĩ lên tiếng: "Bọn họ đi tìm ngươi sao?"
"Phải, ngươi mất tích, liền lấy muội muội ngươi đến thay thế." Tập Ám cong khóe miệng cười nhạt nhẽo, hắn nhớ rất rõ trường hợp hoang đường này.
"Vậy, ngươi mới nạp phi là nàng?" Bách Lý trừng lớn hai trong mắt, khó có thể tin lắc đầu.
"Không phải." Tập Ám dừng một chút, sau đó lại nói "Nàng quá nhỏ."
Bách Lý nhịn không được cười ra tiếng, đây coi như là lý do gì hả. Đầu tiên là vì chính mình bị cô tịch, mình mất tích, nhà mẹ đẻ cũng không phải gấp đến độ đi tìm khắp nơi, mà là suy nghĩ biện pháp duy trì quan hệ thông gia.
Nhỏ? Bách Lý cười châm chọc, từ nhỏ đến lớn, mình không biết đã trải qua bao nhiêu thua thiệt qua bàn tay nàng, tuổi không lớn, nhưng có thể làm được những việc càn rỡ độc ác, nếu không có cuộc hôn nhân này, chỉ sợ rằng bản thân mình chết như thế nào cũng không biết. Bách Lý không muốn cùng nàng ta có quá nhiều vướng mắc.
Đêm đã khuya, hai người trên giường kề sát vào nhau mà nằm.
Ngày hôm sau, Tập Ám mới vừa đi, Bách Lý liền gọi Tiểu Lam đỡ nàng đứng dậy, chọn một bộ quần áo mềm nhẹ mặc vào.
BẠN ĐANG ĐỌC
MÊ HOẶC SONG VƯƠNG
General FictionTác giả : Thánh Yêu Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Cổ Đại Nguồn: DĐ Lê Quý Đôn Trạng thái: Full Converter: ngocquynh520 Editor: Thụy Miên Poster: Mia Leo Giới thiệu: Tây Quận phủ muốn nạp phi, nhưng nàng lại bị tiểu thiếp của hắn làm hại, gia...