Bách Lý hé mở đôi mắt nhập nhèm, khó chịu nâng cánh tay tê dại. Đêm đã khuya, trong trướng bày đầy lò lửa, âm thầm cháy sáng.Nàng thử động nhẹ thân thể, đau đớn phía sau lưng khiến nàng bất đắc dĩ nằm xuống. Lúc này mới phát hiện dưới thân không phải là chăn gấm bông vải hay áo lông, mà là một lồng ngực ấm áp.
Một bộ quần áo ngủ màu đen ở trên thân nam tử, chỉ buộc ở bên hông, cảnh quang từ xương quai xanh xuống dưới trên eo nhìn không sót một cái gì, Bách Lý động cũng không dám động, chỉ có thể cứng ngắt nằm sấp đó.
Đôi mắt nhìn từ cần cổ hắn đến chỗ bộ ngực cường tráng, lại đột nhiên phát hiện ra toàn thân mình lại trần trụi. Bách Lý xấu hổ nâng nâng tay, với tay về hướng chăn gấm bên sườn Tập Ám.
"Tỉnh" Bất ngờ đối diện với con ngươi đen đang mở to của Tập Ám, Bách Lý úp úp mở mở lên tiếng: "Ách, phải...."
Tập Ám giật giật thân mình, nhẹ di chuyển nửa người trên tựa vào chỗ mép giường. Bách Lý cũng vì động tác này của hắn mà đổi xuống nằm ở bụng hắn.
Nến đỏ trong trướng chập chờn, lúc sáng lúc tối rọi vào khuôn mặt trắng sạch của Bách Lý, làm tôn lên chỗ lông mi cong lên một vòng đẹp mắt.
Tóc của Tập Ám buông xuống dưới thân, một chút rơi trước ngực trần trụi, chơi đùa hai vai của nữ tử.
Xấu hổ líu ríu ra tiếng: "Vương gia, Thủy Cơ thế nào rồi?"
"Mạng đã được giữ lại." Mỗi một cái hít thở của Tập Ám đều làm bụng nhấp nhô lên xuống, Bách Lý nhíu mày: "Vương gia, phiền ngài đưa ta về đi thôi."
Hai tay Tập Ám khẽ dùng sức liền nhấc nàng lên, đầu gối vào chỗ khuỷu tay của hắn, Bách Lý ảo não lên tiếng: "Đừng...."
"Kể từ hôm nay ngươi liền ở lại trong trướng của bổn vương, đừng quên, ta nói rồi, đây là ngươi thiếu ta một năm." Tập Ám khều khều một nhánh tóc trước ngực nàng, khóe miệng mị hoặc tà tứ.
"Vương gia, ngài cao cao tại thượng như vậy, ngươi nói cái gì dĩ nhiên chính là cái đấy, nhưng ta không có nợ ngươi." Bách Lý sâu kín lên tiếng, trong lòng giống như bị vét sạch không còn đường xoay sở.
"Đi ra ngoài một năm, vẫn là không thay đổi sao, như thế nào, không có ai dạy ngươi đối với nam nhân của mình phải thuận theo sao?" Tập Ám không nóng không lạnh, nhìn không ra chút cảm xúc nào bên trong.
"Ngươi nghĩ rằng ta đã trải qua một năm qua như thế nào? Vương gia, thời điểm ngươi mang theo kỵ mã Ngân Giáp tìm khắp các hẽm nhỏ Đại Thành, ngươi thật xác định là ta cùng người khác chạy trốn, thật xác định mỗi một chỗ ngươi đều đã tìm qua sao?" Bách Lý không đè nén được gầm nhẹ ra tiếng, âm thanh cũng trở nên vụn nát.
Tay Tập Ám đặt trên hai vai nàng siết chặt, lông mày cau chặt không nói một câu.
"Đương nhiên là không có, bởi vì ngươi đã quên hậu viện của nhà mình, nghĩ đến cũng đúng, ngươi một lòng nhận định là ta cùng người khác chạy trốn, làm sao ngươi sẽ nghĩ tới ta bị giam tại hậu viện mấy tháng trời, cách ngươi gần như vậy, gần đến mức mỗi ngày ta đều nghe thấy thanh âm của ngươi, ngay tại lúc ngươi hạ lệnh để cho Lý Như đi vào cái ngày đó, ta ở trong kiệu nhìn ngươi, lại không thể kêu thành tiếng, ngươi mặc áo choàng tuyết lang đứng ở trong gió tuyết, mà ta lại chỉ có thể trơ mắt bị mang đi, những thứ này ngươi cũng biết sao?" Mặt Bách Lý lạnh như băng, một đôi con ngươi như nước thẳng tắp thu vào trong đôi mắt hẹp dài của Tập Ám.
BẠN ĐANG ĐỌC
MÊ HOẶC SONG VƯƠNG
Ficción GeneralTác giả : Thánh Yêu Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Cổ Đại Nguồn: DĐ Lê Quý Đôn Trạng thái: Full Converter: ngocquynh520 Editor: Thụy Miên Poster: Mia Leo Giới thiệu: Tây Quận phủ muốn nạp phi, nhưng nàng lại bị tiểu thiếp của hắn làm hại, gia...