Tiểu Lam được nha hoàn dìu đỡ, ngồi ở một chỗ rẽ, đầu hơi ngẩng lên, thưởng thức một đóa hồng mai mỹ lệ đang nở.
Một tay nhẹ nhàng vuốt ve bụng, vừa nói thì thầm.
Bách Lý Hội tiến lên vài bước, giọng nói có vài phần run rẩy: "Tiểu Lam."
Nữ tử vội vàng quay đầu lại, đứng lên: "Hoàng quý phi......."
"Tiểu Lam, mau ngồi xuống." Bách Lý Hội ấn nàng trở lại chỗ ngồi, tự mình ngồi xuống một bên.
"Bách Lý Hội, ngươi thật sự đã trở lại?"
Nàng cười gật đầu, đi đến trước hồng mai: "Tiểu Lam, một năm này, ta đã trải qua rất nhiều việc."
Tiểu Lam đứng lên, đi đến bên cạnh nàng: "Ta biết, ta chỉ hy vọng, cuộc sống sau này, ngươi có thể trôi qua thật vui vẻ."
Bách Lý Hội chua xót nở nụ cười, vui vẻ? Đối với mình, đã sớm bị tước đoạt rồi.
Thật sự, còn có thể sao?
"Tiểu Lam, ta mới trở về một ngày, nhưng lại có cảm giác mệt mỏi, mệt đến mức, cả cười cũng chết lặng đi."
"Bách Lý Hội" Tiểu Lam khẽ cầm tay áo của nàng: "Không cần hận, nó là một cây kiếm hai lưỡi, làm bị thương người khác, lại làm hại chính mình. Ta không biết một năm này đã xảy ra chuyện gì, nhưng, nếu đã trở về là tốt rồi, hãy cùng với hoàng thượng sống thật tốt, ta tin tưởng hắn sẽ trân trọng ngươi."
Bách Lý Hội khẽ lắc đầu, cũng chỉ có Tiểu Lam vẫn còn duy trì được phần hồn nhiên này.
"Trân trọng? Một Liễu Duyệt phá hủy hết toàn bộ, ai có thể đảm bảo, sau này sẽ không còn người khác." Nàng nhẹ nhàng nhặt lên một cánh hoa, đặt trên môi, tinh tế nhấm nuốt.
"Bách Lý Hội, không nên như vậy." Tiểu Lam kéo tay nàng: "Ngươi hiện nay, giống như chỉ có một người, tự giam mình ở bên trong, cái loại ấm áp trước kia đâu rồi?"
Bách Lý Hội xoay người đối mặt với nàng, trên môi, nhiễm lên nước ép màu đỏ.
"Tiểu Lam, ngươi hãy sống thật tốt ở trong phủ, Lý Nam sẽ không để ngươi phải chịu ủy khuất."
Nàng ngoan ngoãn gật đầu: "Ta về sau, có thể vào cung thăm ngươi không?"
Hai tay Bách Lý Hội đặt lên vai nàng, giọng điệu thanh đạm, nhưng dị thường nghiêm túc: "Trăm ngàn lần đừng vào cung, đừng để ta lo lắng."
Tiểu Lam mím chặt môi, gật đầu.
"Tốt lắm, ra ngoài đã lâu rồi." Bách Lý Hội buông hay tay xuống, "Chính mình hãy bảo trọng."
"Ừ." Tiểu Lam nhẹ giọng đáp: "Ngươi cũng vậy, ở trong cung, đều không có ai thân thiết."
Bách Lý Hội xoay người đi ra khỏi phủ: "Yên tâm đi, ta sẽ không để cho mình rơi vào tình huống khó khăn."
Tiểu Lam đi theo phía sau, tiễn nàng đến bên kiệu đang chờ ở ngoài.
Nàng quay đầu lại cười, lên kiệu.
BẠN ĐANG ĐỌC
MÊ HOẶC SONG VƯƠNG
Genel KurguTác giả : Thánh Yêu Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Cổ Đại Nguồn: DĐ Lê Quý Đôn Trạng thái: Full Converter: ngocquynh520 Editor: Thụy Miên Poster: Mia Leo Giới thiệu: Tây Quận phủ muốn nạp phi, nhưng nàng lại bị tiểu thiếp của hắn làm hại, gia...