Chương 15

20 2 0
                                    

Chương 15: Vọng Nguyệt hà bạn. (Bên dòng Vọng Nguyệt)

Lễ mừng năm mới chính là đại sự kiện, trong cung thiết yến, trừ bỏ lão nhân gia Hách Liên Dực chuẩn bị vui a vẻ a, những người khác đều không cảm thấy hứng khởi lắm.

Bên trong là các lộ phi tử tranh kỳ khoe sắc, chính là cái loại ba nữ nhân tạo thành một sân khấu, vô số nữ nhân ở cùng một chỗ, liền tạo thành một tai nạn làm ồn chết mấy trăm vạn con vịt, bên ngoài nhất bang thân nhi tử dưỡng tử hoài đủ loại tâm tư, ngươi tới ta đi minh thương ám tiễn, các đại thần bênh cạnh thì vẫn một biểu cảm căng mặt tươi cười như thông lệ.

Hách Liên Bái dù sao cũng là hoàng đế, không phải chỉ có mình sọ não rỗng tuếch bên trong, hơn nửa đời người trải qua cuộc sống chốn thâm cung, trị quốc bình thiên hạ tuy không giỏi, tranh sủng nội đấu vẫn là hiểu được.

Ngồi một chút, ban đầu còn cảm thấy náo nhiệt, sau lại cũng phiền, phất tay kêu mọi người cứ tự tiện, chỉ nói bản thân mệt mỏi.

Hỉ công công  khiến người trình lên thang làm ấm dạ dày, Hách Liên Bái cầm lên uống một hơi, hỏi: “Bắc Uyên đâu? Gọi hắn lại đây bồi trẫm tọa một hồi”.

Hỉ công công ngẩn người, đi tìm một vòng, phát hiện chỗ ngồi Nam Trữ vương đã sớm rỗng tuếch, vội vàng cho người đi hỏi.

Một lát sau, Hỉ công công nhẹ giọng đối Hách Liên Bái nói rằng: “Hồi Hoàng Thượng, Vương gia mới vừa rồi nói bên ngoài gió thổi quá lạnh, có chút đau đầu, liền cáo lỗi xin đi về trước”.

Hách Liên Bái mí mắt nhẹ nhàng nhấc lên một chút, khoát khoát tay, Hỉ công công  thấy hắn thần sắc mệt mỏi, cũng không quấy rầy, lui sang đứng ở một bên.

Một lát nữa, lại nghe thấy Hách Liên Bái nhẹ nhàng thở dài, dưới ánh đèn sắc mặt đế vương dường như có chút ảm đạm, một đạo một đạo nếp nhăn phía sau tiếp phía trước mà lan ra cả khóe mắt, dưới lớp hoa phục, trông hắn hết sức tiều tụy: “Ngay cả một người bồi trẫm nói chuyện cũng không có…”

Một đêm này, toàn bộ kinh thành đều là hoan thanh tiếu ngữ.

Cảnh Thất biết loại chuyện chuồn đi sớm này, tuyệt không thể để cho Hách Liên Dực biết, vị Thái tử điện hạ này chính là điển hình của cái loại dù có chết cũng phải kéo theo một tấm đệm lưng cho thật tốt, càng không có chuyện bần đạo chết mà đạo hữu lại đứng an ở đấy nói chuyện đạo lí, chính mình khó chịu tuyệt không thể cho phép người khác vừa lâm trận đã bỏ chạy.

Thẳng đến khi Hách Liên Dực bị tân khoa Trạng Nguyên lang năm nay Lục Thâm lôi kéo nói chuyện, Cảnh Thất mới nhân cơ hội trời cho, lòng bàn chân như được bôi dầu, hướng đến thế giới tự do ngoài cung, chạy.

Hắn giả vờ ốm yếu nhu nhược một đường, cũng không kỵ mã, kêu Bình An chuẩn bị xe rồi ở im trong ấy đến tận lúc về vương phủ, nói muốn ngủ sớm.

Bình An ngược lại lo lắng đề phòng, sợ vị đại gia này thực sự bị đau đầu nhức óc, thấy hắn không muốn nói nhiều, cũng liền hầu hạ hắn rửa mặt đi ngủ, sau đó sớm tắt đèn.

[ĐAM MỸ] THẤT GIA - PRIESTNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ