Chương 47

1K 32 0
                                    

Sau khi kết thúc một lần ân ái, Chu Lăng thật sự có cảm giác cơ thể bị đào rỗng, Hướng Nghị dọn dẹp xong " hiện trường gây án", xỏ cái quần ra ngoài rót nước cho cô, trước sau không mất quá mấy phút, lúc trở lại cô đã ngủ luôn rồi.

So sánh với lúc bình thường hai người động một tí là lại làm tù tì hai ba giờ liền, đây chỉ có thể xem là một lần yêu yêu hơi vui vẻ, căn bản không đáng giá được nhắc tới. Hướng Nghị khí huyết tràn trề, hưng phấn cả người vẫn chưa tan, tinh lực hẵng còn rất nhiều không có chỗ sử dụng, ôm cô sờ sờ chỗ này bóp bóp chỗ kia, chẳng mấy chốc lại rục rịch ngóc đầu dậy.

Trong lúc Chu Lăng nửa ngủ nửa thức cơ thể cũng đã có phản ứng, tiếng thở dốc mềm mại và tiếng rên rỉ du dương càng lúc càng quyến rũ, Hướng Nghị liền không nhịn được nữa, tách hai chân cô ra, lại chen vào lần nữa.

"Ưm!" Chu Lăng thoáng cái bị làm cho tỉnh ngủ, sau khi phản ứng lại được, lập tức có phần tức giận mắng cho một tiếng:" Hướng Nghị!"

Người đàn ông cúi người đặt môi hôn lên mắt cô, mượn cơ hội tiến vào càng sâu, giọng nói trầm thấp dịu dàng vô tận:" anh đây!"

nói xong, chậm rãi hoạt động trong cơ thể cô.

"..........." Chu Lăng nện anh một cái, sau đó ôm cổ anh, mở rộng cơ thể đón nhận anh.

" Khụ........."

Đột nhiên một tiếng ho đằng hắng từ bên kia tường truyền đến. Đêm khuya vắng người, thật không dễ gì mới yên tĩnh lại sau nửa tiếng giằng co, không bao lâu sau lại bắt đầu tiếng động bất nhã làm cho con cẩu độc thân nào đó ngủ cũng không yên, cuối cùng không thể nhịn được nữa đánh tiếng nhắc nhở.

Rốt cuộc hai người dừng lại một chút, Chu Lăng theo bản năng kẹp chặt lấy Hướng Nghị, hậu tri hậu giác mới phản ứng lại kịp, cô đã quên mất chỗ nhà Hướng Nghị này hiệu ứng cách âm bằng không.

(*)Hậu tri hậu giác: là quá trình từ nhận thức đến hiểu rõ xảy ra khá chậm.

" Kêu nhỏ một chút." Hướng Nghị nói

Chu Lăng thậm chí có thể cảm nhận được ý cười ẩn giấu trong giọng nói của anh, vừa nhớ đến tiếng rên rỉ vừa rồi của mình có khả năng bị hai người cách vách nghe được, trên mặt liền thẹn hết sức. Nhấc chân hung hăng đạp một phát lên đùi Hướng Nghị, rồi như thấy chưa hết giận, há miệng cắn lên cần cổ anh.

một ngoạm kia thật sự là không khách sáo chút nào, Hướng Nghị đau đến sít một tiếng, đợi cuối cùng cô hả dạ nhả ra, lập tức giơ tay lên che kín miệng cô, hung hăng thúc vào chỗ sâu nhất bên trong cô.

Tiếng kêu thốt ra bị đâm thành từng mảnh nhỏ, tiếp theo bị bàn tay người đàn ông chặn lại, trong căn phòng nhỏ tiếng rên rỉ ưm ư a ah vang lên đứt quãng, còn quyến rũ người ta hơn cả bóng đêm.

một hồi lăn lộn này, chút sức lực của Chu Lăng đã hoàn toàn mất hết, được Hướng Nghị đỡ dậy đút cho mấy ngụm nước ấm mới đi rót lại, nằm trong lòng anh, thỏa mãn nhắm mắt tiến vào mộng đẹp.

Tiêu hao quá lớn, sáng hôm sau liền không thể dậy nổi, lúc mở mắt ra ánh mặt trời đã sáng rực rỡ.

Mười giờ rưỡi rồi, Hướng Nghị đã không còn bên cạnh, Chu Lăng ở trên giường vươn vai mấy cái, xoa xoa thắt lưng nhức mỏi, tự mình mặc quần áo rời giường. Bà cụ đang ngồi bóc lạc trong phòng khách, nhỏ giọng chỉ huy Tiền Gia Tô quét nhà.

Cửa phòng bên này vừa mở ra, hai người đồng loạt dừng lại, quay đầu nhìn qua.

Bà cụ cười tủm tỉm, Tiền Gia Tô lại không biết đang chột dạ cái gì, vừa đối diện mắt Chu Lăng, lập tức tránh mặt sang chỗ khác, cầm chổi quét xoèn xoẹt liên tục, vành tai hơi đỏ.

hiện trường tối qua nhảy từ trong đầu ra, Tiền Gia Tô có thể nghe được thì lỗ tai nhạy bén của bà cụ ngủ ít hẳn nhiên cũng đã nghe được rồi, nhất thời Chu Lăng cảm thấy mặt nóng lên, mỉm cười xấu hổ, quay đầu đi về phía toilet.

Lúc đi ra, bà cụ vẫn mỉm cười như vậy nhìn cô, Chu Lăng cũng đã ngượng lắm rồi, ra vẻ trấn tĩnh ngồi xuống bên cạnh bà, hỏi:" Hướng Nghị đâu rồi ạ?"

" đi cửa tiệm rồi," Tiền Gia Tô đang quét nhà đưa lưng lại với hai người, vậy mà trả lời đến là nhanh," Xe của Trần Hỷ bị hư, mới sáng ra đã kêu anh họ đi rồi, lúc này chắc là sắp về đấy ạ."

Chu Lăng gục gặc đầu:" Vậy cháu đi tìm anh ấy đây ạ, đúng lúc ra ngoài một chút."

" Ăn chút gì rồi hẵng đi." Bà cụ đặt lạc xuống, đi phòng bếp hâm cháo cho cô," Bữa sáng không thể không ăn."

Hai ngày không sửa soạn ăn mặc, Chu Lăng cảm thấy mình có chút lôi thôi. Gã trai thẳng Hướng Nghị kia, đã về biệt thự lấy cho cô hai va ly to đồ dùng, toàn là quần áo, chỉ lấy có hai đôi giày, đều là boot lót nhung, nhìn ra là hai đôi dày nhất trên toàn bộ kệ giày của cô ; đồ trang điểm thì khỏi nói, chả hề có lọ nào cả.

Có điều trong cửa tiệm có để một bộ, Chu Lăng thay quần áo xong, tự giác mặc áo lông thật dày vào, quấn đến kín kẽ rồi ra cửa đi tìm Hướng công công của cô.

Con phố này cô đến đã thường xuyên, đều đã quen thuộc với nhiều anh chị đại, trên đường chào hỏi qua lại, em gái nhỏ ở tiệm ăn sáng đầu phố kia còn nhét cho cô một quả trứng luộc nước trà.

Loại cảm giác này khá tốt, hàng xóm quen thuộc hỗ trợ lẫn nhau, nhiệt tình và thân thiết đúng lúc.

Chu Lăng mang theo một quả trứng đi đến cửa tiệm sửa xe, chưa đi đến cửa, đã nghe thấy tiếng cười vang.

- ---Có phụ nữ.

cô xác định đã nắm được giọng nói tương đối mềm mại của người phụ nữ từ tiếng cười cởi mở của người đàn ông, nhẹ nhàng nhướn mày lên và bước qua cánh cửa.

(Edited, Hoàn) Sự quyến rũ nam tínhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ