-- Thực ra lần đầu tiên nhìn thấy cô, tôi liền cảm thấy cô rất đặc biệt, muốn kết bạn với cô, cho nên mới tặng rượu, ca hát cho cô, hy vọng không có mạo phạm tới cô.
Tiền Gia Tô ngồi ở ghế da trên xe thể thao, phát huy trình độ ngôn ngữ văn chương cao nhất trong 23 năm cuộc đời mới có, cuối cùng cũng nghĩ được một lý do từ chối như vậy, ừm, quá hoàn mỹ.
Cơn gió nhỏ thổi bay tóc mái của chàng trai khôi ngô, tâm tình cũng phấn khởi theo.
Đáng tiếc sự thông minh của cậu cuối cùng cũng không phát huy tác dụng.
Người phụ nữ này cũng không giống như tưởng tượng của cậu là tới khởi binh vấn tội, từ đầu tới cuối cô ấy cũng không nhắc lại chuyện đêm qua, trọng tâm câu chuyện nào là có bạn gái hay không, bình thường thích chơi cái gì.....
Không thể không nói, dáng dấp xinh đẹp thật là khiến người ta gia tăng thiện cảm, chị gái nhỏ xinh đẹp cười tít mắt ân cần lại thân thiện với cậu, Tiền Gia Tô cảm thấy mình rõ ràng là người trưởng thành có thể biến hóa mềm dẻo.
Ngẫm lại dù sao mình chẳng làm cái quái gì, Tiền Gia Tô dần đần buông xuống lòng phòng bị.
Chu Lăng nửa đường nhận được một cuộc điện thoại, bữa tiệc lớn buổi tối tạm thời thay đổi địa điểm. Tiền Gia Tô không có ý kiến, cậu không chú ý tới đồ ăn, cứ lấp đầy bụng là được.
Đi theo Chu Lăng một mạch thông suốt tiến vào khu nhà giàu nổi danh, hoàng hôn vẫn chưa hoàn toàn buông xuống, trong biệt thự đèn đuốc đã sáng hết lên rồi. Vừa vào sân liền nghe được một tiếng cười cực kỳ êm tai dễ nghe từ nơi nào đó bay tới, trong lòng Tiền Gia Tô lập tức giống như một vạn con nai con lao đầu chạy trốn, oa oa, ôi trời nghe qua dường như có rất nhiều chị gái nhỏ!
Trong vòng luẩn quẩn này thì hôm nay là sinh nhật của một cô gái, mời một đám chị em cùng mấy anh chàng đẹp trai tới đây chơi. Đinh Y Y ra cửa đón Chu Lăng, gặp lại cậu nhóc đẹp trai theo cô xuống xe, lập tức hú hét huýt sáo.
"Ơ kìa ơ kìa, đây không phải là cậu chàng đẹp trai hát tình ca thổ lộ ngày hôm ấy sao?" Cô ấy lắc mông đi đến đây, cười giống như yêu tinh, bàn tay thon dài trắng nõn trực tiếp khoát lên cánh tay Tiền Gia Tô, trên móng tay là màu sơn tươi sáng với hoa văn đẹp mắt, đính đá kim cương sáng chói mắt.
"Chào cô." Lần đầu tiên bị đụng chạm như thế, cơ thể Tiền Gia Tô cứng ngắc.
"Đừng trêu cậu ấy." Chu Lăng đóng cửa xe, đẩy cánh tay đang sờ mó lung tung của Đinh Y Y ra, sau đó chỉ vào cô ấy rồi hỏi Tiền Gia Tô: "Chị gái này trông hơi đáng sợ đúng không? Đừng lo lắng, đám người phía sau còn đáng sợ hơn cô ấy cơ."
"Đi chết đi!" Đinh Y Y cười mắng, ngoan ngoãn để cô đẩy tay ra, dẫn hai người vòng qua vườn hoa đi tới phía bể bơi náo nhiệt.
Cách từ phía xa đã nhìn thấy một đám người mặc quần áo mát mẻ màu sắc tươi sáng cùng với những cánh tay nhỏ trắng bóng và đôi chân dài, mắt Tiền Gia Tô trong nháy mắt trợn tròn, Ôi mẹ ơi, bikini tiểu thư!
Bà cụ gọi điện thoại tới kêu Hướng Nghị về nhà húp cháo, vừa khéo công việc lắp đặt phụ kiên cho con xe tiểu Hoàng đã gần hoàn thành, anh ăn ba lần vẫn còn dư lại mấy sợi mỳ da, thu dọn tất cả dụng cụ, nhìn cái xe nằm trong góc tường, sau đó khóa cánh cửa của cửa hàng sửa xe lại.
Mặt trời sắp xuống núi, sắc trời dần dần tối lại, anh theo lão Vương của quán ăn vặt bên cạnh đi xuyên qua hẻm nhỏ, đi tắt vào con đường quanh co phía sau về khu chung cư trên đường Dương Quang.
Nhà anh ở chỗ đó, sống cùng bà và Tiền Gia Tô thường xuyên suốt đêm không về.
Vừa vào cửa đã ngửi thấy mùi thơm của cà rốt, bà cụ gầy còm đang bưng bát cháo nóng, nghe thấy âm thanh lập tức quay đầu, trên mặt mang theo nụ cười, nhìn về phía sau anh xem xét: "Tiểu Hâm đâu?"
"Nó đi ra ngoài ăn với bạn rồi, không cần chờ đâu." Hướng Nghị đi đến trước khay trà, quả nhiên có bát cà rốt trộn, anh lập tức nhăn mày, "Tại sao lại làm món này vậy, bà quên mất lúc xạ trị rất đau đớn à?"
Bà cụ ngượng ngùng cười 'hắc hắc' hai tiếng, lấy lòng nói: "Cháu không cho bà ướp đồ ăn bà ăn không ngon mà, bà chỉ nếm thử hai lần thôi."
Hướng Nghị không bị thuyết phục, bê đồ ăn trực tiếp ném vào thùng rác trong bếp.
"Ôi cháu đúng là con gấu bướng bỉnh chuyên phá hoại tài sản!" Bà đau lòng dậm chân, trừng mắt liếc anh một cái, than thở xoay người đi ra ngoài, cháo cũng chỉ múc cho anh nửa bát.
Hướng Nghị có chút buồn cười, đi qua ôm bả vai của bà , vỗ nhẹ hai cái trên đầu, dỗ dành giống như trẻ con: "Ngoan mà ngoan mà."
Bà cụ tức giận đánh vào tay anh: "Tránh ra tránh ra, đừng làm rối tóc bà! Thực đáng ghét!"
Hướng Nghị về phòng trước rồi vọt vào tắm rửa, thay đổi quần áo sạch sẽ, nhẹ nhàng khoan khoái đi ra ăn cơm cùng bà, sau đó dìu bà xuống lầu đi dạo, sau đó lại đưa bà trở về phòng nghỉ ngơi.
Phòng của anh được dọn dẹp vô cùng ngăn nắp sạch sẽ, chăn được gấp vuông vức như khối đậu hũ, là do thói quen từ cuộc sống nhiều năm trong quân đội lưu lại. Quần áo bẩn đặt ở trên ghế, đã có thể nhét đầy một nồi, anh lần lượt móc từng túi tiền xem có còn đồ vật gì bỏ sót hay không.
Cái bật lửa và tiền lẻ được móc ra không ít, còn có thêm một tấm danh thiếp.
Chất liệu đặc biệt này rất hiếm thấy, đáy màu trắng, thiếp in chữ vàng, một bên in logo của tập đoàn Đại Nguyên, một bên là phương thức liên lạc.
-- Chu Lăng, chủ tịch tập đoàn Đại Nguyên.
Đây là buổi tối đi ăn cơm ngày hôm đó, cái xe đang yên lành dựng ở ven đường bị đụng vào, tài xế gây chuyện để lại danh thiếp. Xe của anh đã có chút tuổi đời, nhưng còn rất kiên cường, bị tổn hại không nghiêm trọng, anh cũng tự sửa được, không bắt đền người kia, chỉ có điều không nghĩ tới, xa cách chẳng bao lâu sau lại gặp mặt theo phương thức này.
Hướng Nghị lại nhớ trước khi đi cô ấy gọi một tiếng "Anh họ" cứ như quen thuộc lắm ấy, kéo kéo khóe miệng, tiện tay đem danh thiếp nhét vào bên trong hộp sắt trên bàn.
Ăn cơm cùng bà, tản bộ, giặt quần áo, đọc sách, nghịch di động – Cuộc sống ban đêm của Hướng Nghị bình thản trước sau như một, sau đó trước khi đi ngủ, lại quét qua thằng em họ đang có cảm xúc mãnh liệt giữa một đám bạn bè không bình thường:[put your hands up!]
Đập vào mắt là tấm ảnh chụp toát ra hơi thở náo nhiệt, trai xinh gái đẹp mặc đồ bơi đủ loại màu sắc đang vui đùa ầm ĩ trong bể bơi, phía bên ngoài thì giơ ly rượu lắc lư thân thể tựa như đang khiêu vũ, cái bàn sau lưng bày đủ loại thức và rượu rực rỡ muôn màu, lùi về phía sau nữa là đèn đuốc sáng choang của căn biệt thự ba tầng.
Nhìn ra được mỗi người đều cực kỳ vui sướng, dáng vẻ phóng túng, nụ cười tùy tiện, nhất là hình ảnh tự sướng của Tiền Gia Tô đang cười toe toét lộ ra hàm răng trắng bóng bên góc phải, còn tham gia nằm úp sấp vui vẻ thôi rồi.
Lướt xuống phía dưới, chứng kiến bọn họ cùng nhau vui đùa có một đứa con nít bình luận rằng: Nhiều gái đẹp quá! Chơi vui lắm hả, nhưng tại sao nói xong thân thể lại không thoải mái vậy?[ cơ trí ]
Tối hôm qua sau khi Tiền Gia Tô trở về trề môi than thở thầm thì rất lâu, song Hướng Nghị đến cuối cùng cũng không hiểu rốt cuộc tại sao thằng nhóc này đột nhiên luẩn quẩn trong lòng muốn bán thân, hơn nữa còn chưa thực hiện được. Nhưng thật ra bộ dạng của Tiền Gia Tô bị đả kích nghiêm trọng, tuyên bố muốn nghỉ ngơi một ngày giải sầu từ nay về sau sẽ kông đau đớn nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Edited, Hoàn) Sự quyến rũ nam tính
RomanceSỰ QUYẾN RŨ NAM TÍNH Tác giả: Nhất Tự Mi Thể loại: Đô thị tình duyên, chỉ ngọt và ngọt, nữ chính đã có một đời chồng, nam chính là quân nhân giải ngũ. Tình trạng: Full Edit 77 chương Editor: Mộc Di + @ michellevn ================== Văn án mới: [ 1 ]...