Chương 24 🪴

370 11 0
                                    

Hắn không trả lời, trực tiếp cúp máy.

Hà Nghiên nghi ngờ, nhưng không thể gọi điện truy vấn. Cô lặng lẽ trở về phòng, đồng nghiệp đang chuẩn bị đi tắm, thấy cô vào liền cười hỏi: "Cô giáo Hà, cô có dùng nhà vệ sinh không? Tôi muốn đi tắm, hôm nay bận rộn, người toàn mồ hôi."

Hà Nghiên cười miễn cưỡng, trả lời: "Không cần, chị cứ dùng trước đi."

Đồng nghiệp cầm quần áo đi, để Hà Nghiên ngồi ngẩn một mình trước tivi, suy đoán chuyện Phó Thận Hành định làm. Khoảng 30' sau, trong khi Hà Nghiên vẫn đang tìm đáp án thì đồng nghiệp vừa tắm rửa xong đi ra, nhận được điện thoại, mới nghe hai câu sắc mặt lập tức thay đổi, sau khi liếc nhìn Hà Nghiên liền chui vào trong nhà vệ sinh tiếp tục nghe máy.

Lúc trở ra, mặc dù khuôn mặt vẫn bình thản nhưng thần sắc rõ ràng có điểm bất thường. Cô ấy vừa vội vàng thu dọn túi xách, vừa nói với Hà Nghiên: "Cô giáo Hà. Nhà tôi xảy ra chuyện, phải về ngay, cô nói dối giúp tôi, tôi sẽ cố gắng quay lại vào sáng sớm mai. Nếu không được, cô xin nghỉ phép giúp tôi nhé."

"Xảy ra chuyện gì vậy? Cần tôi giúp đỡ gì không?" Hà Nghiên hỏi.

Đồng nghiệp kìm nén vành mắt đỏ hoe, lắc đầu: "Không có gì, không có gì to tát, tôi về một chuyến là được rồi."

Đồng nghiệp nói xong vội vã ra ngoài, Hà Nghiên tiễn tới cửa, nhìn bóng lưng đồng nghiệp biến mất cuối hành lang. Cô đang đứng chết trân thì chiếc điện thoại quẳng trên giường bỗng reo vang. Là Phó Thận Hành, giọng hắn nhàn nhạt hỏi cô: "Giờ đến được chưa?"

Cô im lặng cắn môi dưới, trả lời: "Được."

Phòng của hắn là căn phòng xa hoa do tổ hội nghị sắp xếp, nằm trên tầng cao nhất. Cô đi thang máy lên, tay cầm tấm thẻ phòng của hắn nhưng vẫn nhấn chuông cửa. Vượt quá suy đoán của cô, người mở cửa là A Giang, gương mặt vẫn không cảm xúc, nhưng lần này vừa trông thấy cô gã liền khẽ gật đầu, cất tiếng chào hỏi: "Cô Hà."

Hầu như lần nào gặp Phó Thận Hành cũng bắt gặp A Giang ở bên cạnh, xem ra gã là cận vệ, hai mươi bốn tiếng không tách rời. Có thể thấy, Phó Thận Hành rất coi trọng sự an toàn của mình, hay nói một cách khác, trong hắn luôn tích trữ vấn đề an toàn cơ thể, cho nên mới cần A Giang theo sát như hình với bóng.

Rất nhiều suy đoán bất chợt hiện lên, sắc mặt Hà Nghiên dửng dưng, A Giang nghiêng người nhường cửa, nói: "Phó tiên sinh đang ở trong chờ cô." Nói xong, gã khép cửa lại, đi sang căn phòng bên cạnh, nhanh chóng đóng cửa, tỏ vẻ không quan tâm đến chuyện giữa Phó Thận Hành và Hà Nghiên.

Hà Nghiên đi qua sảnh, tiếp tục bước vào bên trong. Phó Thận Hành đang ngồi cạnh quầy bar ở phòng khách. Hắn mặc áo tắm trắng, có lẽ vừa tắm rửa xong, một mình lười biếng tự rót tự uống. Hắn quay đầu nhìn cô, chỉ tay ra lệnh: "Lại đây."

Cô không cự tuyệt, đi tới ngồi xuống chiếc ghế chân cao bên cạnh hắn, phối hợp rót rượu: "Phó Thận Hành, chúng ta có thể nói chuyện tử tế với nhau được không?"

Đương nhiên là hắn có phần bất ngờ, bất ngờ vì cô có thể thuận theo cùng ngồi uống rượu với hắn, bất ngờ vì cô đột nhiên đưa ra đề nghị như vậy. Hắn im lặng dò xét cô, một lát sau mới cười cười, hỏi: "Cave và khách làng chơi có thể nói chuyện gì?"

VẬT TRONG TAY - 掌中之物Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ